Tô Cổ cắn một ngụm bánh kem
“Em không phủ nhận.”
Dưới sự hun đúc từng ngày từng ngày của Tô Yên, Tô Cổ đã cơ bản sống như người bình thường.
Nhưng, dù sao cũng là giống loài bất đồng, phương pháp làm việc vẫn là không giống nhau.
Bản thân hắn chính là một con cổ, lấy cách thức giết chết đối phương để tồn tại.
Dùng bản chất mà nói, tâm Tô Cổ vừa đen tối vừa tàn nhẫn.
Nhưng mà, tuổi còn trẻ đã bị Tô Yên bắt cóc, ngẫu nhiên còn nghe Tô Yên dạy bảo.
Cho nên hiện giờ Tô Cổ làm việc nhìn qua còn xem như bình thường, sẽ không chủ động đụng vào những chuyện ác kia.
Trừ phi những cái đó động tìm tới cửa, tác phong xử lý của hắn mới có thể nhìn ra được tàn nhẫn.
Về việc này, Tô Yên là cam chịu.
Đối với Tô Cổ cùng Tiểu Hồng, Tô Yên đặt ra phạm vi cơ bản là không chủ động gây thương tổn cho người khác.
Một Cổ Vương, một rắn độc.
Mỗi đứa đều là loài cực hung cực ác.
Có thể nhượng bộ đến như thế, đã đủ rồi.
Nếu là có người không có mắt, nhất định trêu chọc đến tụi nó.
Xử lý như thế nào, đó là chuyện của bọn họ.
Nếu có điểm nào làm Tô Yên không nghĩ tới, đại khái chính là đồng chí Tiểu Hồng chạy như điên trêи con đường ngốc bạch ngọt.
Vốn dĩ lo lắng nhất chính là nó khi dễ người khác, hiện tại Tô Yên có điểm lo lắng nó bị người khác khi dễ.
Chờ Tô Cổ ăn xong điểm tâm, lại nhìn thoáng qua di động.
Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639671/chuong-1689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.