Tô Cổ duỗi tay, cầm hai cái búi tóc củ tỏi trêи đầu nó.
Lạnh lùng cất lời
“Ngươi dám biến thân ở đây, ta sẽ băm ngươi nấu thành canh rắn.”
Tô Cổ vừa nói xong, Tiểu Hồng liền héo.
Không dám biến thân.
Nó lẩm bẩm một câu
“Hừ, người xấu.”
Hư y như nam nhân của Yên Yên.
Tiểu Hồng ngồi im đó cũng không chịu ăn cơm tiếp.
Tỏ vẻ tức giận vì Tuân Cảnh đe doạ nó.
Nửa ngày sau, Tô Cổ gắp miếng thịt bò, đưa tới trước miệng Tiểu Hồng.
Chậm rãi nói
“Nếu ngươi biến thân ở đây, sẽ bị người ta coi là quái vật.”
Tiểu Hồng thấy giọng nói của Tô Cổ không còn nghiêm khắc như lúc nãy nữa.
Nó ngẩng đầu nhìn Tô Cổ, sau đó lại nhìn miếng thịt bò trước mặt mình.
Tiểu Hồng dẩu dẩu miệng, tỏ vẻ sẽ không ăn miếng thịt bò Tô Cổ đút.
Cho đến khi Tô Cổ đẩy cả đĩa thịt bò ra trước mặt nó.
“Đều là của ngươi, ăn xong rồi, lại có.”
Tiểu Hồng rốt cuộc cũng dao động.
Tô Cổ gắp một miếng thịt bò quơ quơ trước mặt Tiểu Hồng.
Ba giây sau.
A ô một tiếng.
Tiểu Hồng không thể giữ mình trước thịt, vẫn ăn.
Sau đó, Tô Cổ bón cho nó từng miếng từng miếng.
Nhẹ giọng nói
“Sau này học dùng đũa đi.”
Tiểu Hồng ăn đầy một miệng thịt bò, lúng búng nói
“Ta không học nổi.”
“Nghiêm túc học, sẽ được.”
Hai mắt Tiểu Hồng vẫn nhìn chằm chằm miếng thịt bò, gật đầu lia lịa.
Tô Cổ cũng không biết nó có nghe lọt tai lời này không.
Trời cứ mưa liên miên, thoắt cái đã qua bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639631/chuong-1649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.