Ánh mắt Âu Dương Du lạnh băng, nhìn chằm chằm Tuân Cảnh.
Nửa ngày sau, hắn mới lên tiếng
“Dù bản Tướng quân không muốn, cũng là việc của bản Tướng quân.”
Tuân Cảnh nâng tay lên, bàn tay khớp xương rõ ràng chạm vào làn khói.
Vừa chạm vào, làn khói liền toả ra xung quanh.
Hắn không nhanh không chậm nói
“Thánh chỉ đang trêи đường tới rồi.”
Hắn nói xong, dừng lại một chút, ngẩng đầu nhìn Âu Dương Du
“Đêm qua Khâm sai đại thần và Sứ thần Giang Lan quốc tới đây, là muốn xem quan hệ của Tướng quân và Vương phi tương lai như thế nào. Nhưng mà Tướng quân lại lựa chọn nữ phó tướng của mình mà rời đi, để lại một mình Công Chúa ở đó, vừa xấu hổ vừa mất mặt.”
Vừa nói, Tuân Cảnh vừa tóm lấy làn khói.
Thoáng dùng sức một chút, làn khói bèn chạy mất.
Đã là liên hôn, thì cần gì đến tình cảm nam nữ.
Công Chúa hoà thân vừa đến không bao lâu đã bị đuổi ra khỏi Vương phủ, phải tới trạm dịch ở.
Còn chưa thành thân đã như vậy, Giang Lan quốc nháo nhào đến như vậy, chính là muốn đòi lại công đạo.
Bằng không, không thể ngẩng mặt lên với bá tánh.
Cho nên, Giang Lan quốc phái sứ thần tới.
Nếu trong yến tiệc tối qua, Trấn Nam Vương dù ngồi im đó không làm gì chờ cho đến khi yến tiệc kết thúc thì việc này cũng coi như thôi.
Dù sao tính tình lạnh nhạt của gã không ai không biết.
Nhưng gã lại vì một nữ nhân khác, bỏ mặc vị hôn thê của mình ở đó mà bỏ đi.
Nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639621/chuong-1639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.