Tô Yên ngoảnh lại nhìn Tống Trinh, vẫn là cái nhìn như vậy, không chút gợn sóng.
Một lúc lâu sau, nàng nghiêm túc nói
“Bổn cung tính tình tốt, nhưng không có nghĩa là ngươi có quyền khi dễ.”
Nói xong nàng mới đi về sân của mình.
Vẻ mặt Tống Trinh có chút trầm xuống.
Tô Yên đi rồi, trêи lôi đài, ánh mắt Âu Dương Du dừng bên cạnh Tống Trinh.
Thật lâu sau, nói
“Mặc kệ ngươi nói cái gì, nàng chính là công chúa Giang Lan. Ngươi vừa nãy, quá phận.”
Tống Trinh cúi đầu không nói gì.
Âu Dương Du nhìn vết thương trêи tay nàng ta, dời tầm mắt, mở miệng
“Đi tìm đại phu băng bó đi.”
Tống Trinh ôm quyền
“Vâng”
Xong rồi xoay người rời đi.
Còn Âu Dương Du lại nhìn về hướng Tô Yên, hình như có phần khác so với tình báo.
Tô Yên trở về nhà, Tiểu Hoa hưng phấn mở miệng
“Ký chủ vừa nãy thật soái a.”
Tô Yên nghi hoặc
“Ân?”
Nàng không hiểu rốt cuộc mình soái chỗ nào, bởi vì nàng cảm thấy bản thân cũng không làm ra chuyện gì ghê gớm.
Trở về sân, phát hiện Tiểu Hồng đang ăn hoa, nàng đi qua, ngồi xổm xuống
“Hoa có ngon không?”
Tiểu Hồng phun lưỡi rắn
“Tê tê tê tê tê”
Cũng được.
Tô Yên cúi đầu, cắn một cánh hoa.
Ân…..
Vẫn cảm thấy nó không thể ăn.
Lúc này, Tiểu Hoa đột ngột lên tiếng
“Leng keng, chúc mừng ký chủ kϊƈɦ phát nhiệm vụ ẩn. Trong vòng một tháng, trồng đủ 999 đóa hoa trong phủ Trấn Nam Vương ~~”
Nói xong, Tiểu Hoa lại nhịn không được nói
“Oa, nhiệm vụ này thật lãng mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639591/chuong-1609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.