Duy chỉ có vị trí người giám hộ này, một đời lại một đời, từ nhà trẻ đến cấp ba, từ làm mẹ đến làm chị, đều là cô phụ trách.
Thế cho nên đi họp phụ huynh, nghe thầy cô phân tích thành tích học sinh, cùng với việc xử lý nhập học gì đó, cô đều rất quen thuộc.
Thực mau, Tô Yên đi tới lớp Tô Cổ.
Thầy cô đơn giản phân tích bài thi nhập học của Tô Cổ một chút, nhân tiện khen ngợi đứa nhỏ này, bảo Tô Yên ký tên, tỏ vẻ cô hãy yên tâm giao con trai cho họ.
Sau khi nói xong, thầy cô trở về văn phòng.
Tô Cổ mặc đồng phục học sinh đứng ở bên cạnh Tô Yên, nói
“Em đi học đây.”
Tô Yên nhìn hắn.
Tâm tình có điểm không nói rõ được.
Cô đã nhìn hắn từng chút từng chút lớn lên, từ lúc còn rất nhỏ cho đến bây giờ.
Cô chứng kiến hắn trưởng thành.
Cảm giác có chút kỳ diệu.
Tô Cổ nói
“Em cũng không biết vì sao mà nhất định phải bảo chị tới ký tên. Chỉ là cảm thấy, hẳn là chị nên tới.”
Tô Yên gật đầu.
“Ân, đúng vậy.”
Người giám hộ này, cũng chỉ có cô thích hợp nhất.
Sau khi trò chuyện xong, Tô Yên đi ra bên ngoài trường học, mà Tô Cổ thì trở về lớp học của mình.
Bên ngoài, xe Quân Vực ngừng trước cổng trường, ánh mắt hắn vừa sáng vừa tối, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Khi Tô Yên nhìn thấy Quân Vực lần nữa đã là ba ngày sau.
Vẫn là bởi vì việc hợp tác kia.
Bởi vì ba Tô luôn giữ lại mãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639536/chuong-1558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.