Có vẻ như cả nửa cánh tay hắn đều đã sưng phồng lên.
Cô còn muốn nói gì đó, cuối cùng thấy hắn buông mắt xuống, một bộ cự tuyệt cùng cô nói chuyện.
Nửa ngày sau, cô mới nói
“Thực xin lỗi, tiền thuốc men hết bao nhiêu có thể tìm tới tôi để lấy.”
Mới vừa nói xong, người nào đó liền ngẩng đầu, dùng đôi mắt sâu kín nhìn cô.
Tiểu Hoa trong lòng cân nhắc.
Ánh mắt kia, như kiểu cô vợ nhỏ bị chồng phụ lòng vậy ta.
Ừm, xem xét kỹ lại từ phương diện nào đó, thì ký chủ xác thật là cái người phụ lòng hắn.
Cô phụ một lòng say mê của Quân Vực.
Nếu nói như vậy……Tiểu Hoa cảm thấy Quân Vực đại nhân còn rất đáng thương.
Tô Yên dời tầm mắt, bưng ly nước trêи bàn rời đi.
Trong chốc lát sau, Trịnh loan cũng bước vào.
Hắn không hề có ý định thay cái áo đã bị ướt của mình, cứ như vậy để lộ nửa tay áo bị nước sổi vẩy vào.
Làm như vậy, sợ là muốn làm cho vết bỏng thêm nặng.
Hội nghị tiếp tục bắt đầu.
Tô Yên thường thường liếc qua cánh tay đỏ bừng kia.
Hai tay hắn ở gần nhau, cánh tay đỏ ửng kia càng thêm rõ ràng.
Thế cho nên vốn là tính toán triển khai áp đảo để chốt lại hợp đồng này, bởi vì vấn đề riêng của Tô Yên mà cho đến cuối cùng, hai bên vẫn không nói vừa ý nhau.
Ngược lại tập đoàn K càng là chiếm thế thượng phong.
Trong lần đàm phán này, Trịnh loan hiếm khi nhìn Tô Yên.
Cho đến khi kết thúc mới ngẩng đầu, câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639534/chuong-1556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.