Chương trước
Chương sau
Dù sao, lúc đầu chủ tịch còn không yên tâm, để hắn nhìn chằm chằm cô.
Đối với cô nhóc này, hắn càng xem càng cảm thấy thích.
Tính cách trầm ổn, trong việc đàm phán chiếm quyền chủ động tuyệt đối, dùng số liệu để nói chuyện, phân tích đúng chỗ.
Tiền trợ lý rất yên tâm về cô, cảm thấy cô rất có năng lực.
Chỉ là hôm nay, Tô Yên có vẻ hơi khác với trước đó.
Chỉ bằng việc cô vừa mới nói ra mấy lời giận dỗi, đã là sự khác nhau rất lớn.
Vừa nhìn thời gian, hội nghị bất tri bất giác đã kéo dài được một giờ, hiện tại đã là 9 giờ rồi.
Lúc này, Tiền trợ lý nói
“Trịnh chủ tịch, bàn bạc lâu như vậy, ngài chắc cũng đã mệt mỏi. Nghỉ tạm trong chốc lát, chúng ta lại tiếp tục trao đổi đi.”
Hội nghị liền dừng lại để nghỉ ngơi.
Tô Yên đi ra khỏi phòng họp để lấy nước.
Bởi vì nơi này là ở tầng cao nhất, ngoài việc dùng để mở cuộc họp, hiếm khi có người tới nơi này.
Mà những người theo Tô Yên tới đàm phán đều ở đằng kia vội vàng xem xét số liệu, muốn ở trong phạm vi thích hợp giúp Tô Yên đưa ra phương án có lợi nhất. Thế cho nên khu vực lấy nước chỉ có mình Tô Yên.
Lúc này, cô mở di động ra.
Bởi vì vẫn luôn tắt âm, thế cho nên giờ mới chú ý thấy có người gọi điện cho cô.
Ba cuộc gọi nhỡ, là Tô Cổ.
Cô gọi lại.
Rung rung vài tiếng, bên kia liền tiếp máy.
“Alo?”
Tô Yên hỏi
“Em gọi điện thoại có chuyện gì?”
“Buổi chiều em muốn đi khai giảng một chút.”
Tô Yên vừa nghe, còn tưởng Tô Cổ là muốn cô cổ vũ hắn.
Cô lên tiếng
“Ân, cố lên.”
Tiếng nói vừa dứt, đầu bên kia Tô Cổ nói
“Em là học sinh chuyển trường, trường học yêu cầu phụ huynh ký tên.”
Tô Yên nhìn thời gian trêи điện thoại, 9 giờ sáng.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Hợp đồng này vẫn chưa bàn bạc xong, thời gian một buổi sáng thế nào cũng phải có kết quả, chỉ là khi nào kết thúc thì chưa nói rõ được.
Cô nói
“Chị không nhất định có thể đến được.”
Tô Cổ
“Chỗ người giám hộ em đã ghi tên chị.”
“Em có thể sửa thành cô nhi.”
Tô Cổ
“······”
Đây là vì làm việc kiếm tiền nên mới liều mạng đến như vậy??
Tô Cổ
“Buổi chiều, cổng trường cao trung Thánh Đức, chị tới đi.”
Khi Tô Cổ nói lời này, còn có điểm cố chấp hiếm thấy.
Cũng không biết là vì sao, trong chuyện đi học này, Tô Cổ cùng Mộng Yểm có điểm giống nhau.
Nhớ rõ Mộng Yểm lúc đi nhà trẻ đều rất để ý đến vấn đề họp phụ huynh hoặc lúc đi học muốn cha mẹ đón đưa gì đó.
Mà Tô Cổ tuy rằng không cần cha mẹ đón đưa, nhưng một khi liên quan đến việc họp phụ huynh ở trường, phụ huynh ký tên gì đó, đều khẳng định sẽ tìm Tô Yên.
Hắn từ trước đến nay đều không nói ra yêu cầu gì, duy nhất có việc này là hy vọng Tô Yên tới, một sự cố chấp không thể hiểu được.
Vẫn luôn là vậy.
Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian
“Được, chị sẽ tận lực.”
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là có thể đi.
Nói xong, cô cắt đứt cuộc gọi.
Mới vừa bưng ly trà xoay người liền thấy được Trịnh Loan đứng ở phía sau mình.
Tô Yên sửng sốt, khoảng cách giữa hắn và cô quá thân cận nên ly trà đụng phải cánh tay hắn, nước bên trong bị đổ ra, bắn ướt cánh tay áo.
Nước này là mới vừa được đun sôi đó.
Cô lập tức buông chén trà cùng di động trong tay ra, lấy khăn giấy bên cạnh lau cho hắn.
Vừa lau vừa lôi kéo hắn đến vòi nước gần nhất.
Mở vòi nước ra, đang muốn lôi kéo bàn tay hắn qua, nhưng người nào đó lại không có ý định phối hợp.
Hắn rút tay ra, nói một câu
“Không có việc gì.”
Giọng nói cứng ngắc.
Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn, lại nhìn lại tay hắn.
Cứ như vậy một lát sau, cả bàn tay kia đã đỏ bừng một mảng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.