Tô Yên gật đầu
“Bắt đầu từ hai người Triệu Phú Quý, Tiền Sơn.”
……………
Ở một nơi khác, Tiểu Hồng trăm cay ngàn đắng đi tìm Tô Yên.
Theo lý thì đã một ngày một đêm, hẳn là đã tới nơi rồi, nhưng cái đội ngũ này, vừa đi vừa nghỉ, đi được một lúc lại nghỉ một lúc, thế cho nên mới chậm như vậy.
Tiểu Hồng có một thân thể vô cùng khỏe mạnh, nhưng đầu óc nó lại không tốt lắm, không nhớ đường.
Còn Xà Nam kia, mọi mặt đều rất chu toàn, duy chỉ có thân thể nó là không tốt lắm.
Thân thể bị thương, làm sao có thể chịu đựng được mà đi băng băng cả một quãng đường dài? Tiểu Hồng sốt ruột nhưng cũng không biết phải làm thế nào.
Đi mất cả một đêm rồi, vẫn chưa tới thôn Cổ Lĩnh.
Tiểu Hồng nhìn quanh, nếu có Cổ Vương ở đây, nó đã tìm được Yên Yên từ lâu rồi, cho dù Yên Yên đang ở đâu, Cổ Vương đều có thể tìm được.
Đặc biệt đem so sánh với Xà Nam, lại càng cảm thấy Cổ Vương thật tốt.
Tiểu Hồng bắt đầu cân nhắc.
Về sau, vẫn nên bảo Cổ Vương ngủ ở trêи đầu của nó đi, như vậy đến lúc nó đi lại, cũng có thể gọi Cổ Vương dậy, đợi nó đến nơi muốn đến rồi thì lại để Cổ Vương ngủ tiếp.
Tiểu Hồng cảm thấy cách này vô cùng tốt.
Nghĩ vậy, nó cũng không thấy sốt ruột nữa, liền đứng dưới gốc cây lắc lư.
Xà Nam nhìn Tiểu Hồng, trong lòng lặng lẽ suy tính.
Con rắn này thật sự rất lợi hại, rõ ràng là vội vàng đi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639475/chuong-1497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.