Tô Yên hỏi
“Ta muốn gì?”
Họa Nhu đáp
“Lúc trước ta thấy ngươi cài cây tram kia, đó là loài hoa của địa ngục. Hiện giờ ngươi lại cất cây trâm này đi, chứng tỏ ngươi rất coi trọng nó.”
Dứt lời, Họa Nhu nhìn chằm chằm vào chỗ ngực áo Tô Yên.
Bởi vì mỗi lần Tiểu Hoa thì thầm gì đó, cây trâm sẽ phát sáng, dưới bầu trời nửa sáng nửa tối này, vô cùng rõ ràng.
Họa Nhu ngước đôi mắt long lanh
“Ngươi muốn tìm đường đến địa ngục.”
Tô Yên trầm mặc nhìn Họa Nhu.
Thấy Tô Yên không nói lời nào, Họa Nhu biết chắc là mình đã đoán đúng.
Nàng không phải người đầu tiên tìm đường đến địa ngục. Trong ba năm nay, đã có rất nhiều người tìm tới Họa Nhu.
Bởi vì chuyện này, cô ta gặp không ít tai bay vạ gió. Chính vì vậy, động tác lột da mặt của Họa Nhu lại càng thêm nhuần nhuyễn, thuần thục.
Ví dụ như người đang ôm Tô Yên kia, đây không phải lần đầu tiên Họa Nhu gặp hắn.
Nam nhân này cũng đã từng tìm đến hỏi cô ta, đường đến địa ngục ở đâu?
Bộ dạng vội vàng lại điên cuồng vì không thể đánh chết được Họa Nhu. Chính vì thế, cô ta mới có thể thoát được một kiếp, sống đến giờ.
Nhưng có lẽ, hiện tại sợ là không tránh nổi nữa.
Cô ta cố gắng kéo dài hơi tàn đến bây giờ đã thấy quá mệt mỏi rồi. Chỉ cần báo được thù, cho dù là phải nhận bất cứ kết cục nào, Họa Nhu cũng đều chấp nhận hết.
Tìm hung thủ cho cô ta, cô ta sẽ đổi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639474/chuong-1496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.