Tô Yên ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Lúc này mới để ý, bên trong viện, người chết nằm la liệt, tạp dịch, người hầu, thị vệ, tất cả đều nằm trong thính đường.
Người ăn mặc cao sang này chắc là chủ nhân của tòa viện, không có ai là ngoại lệ, tất cả mọi người đều đã chết hết.
Một đám người đều bị lột sạch da mặt, nhìn vô cùng đáng sợ.
Nếu ai đó nhát gan, chắc chắn còn sợ đến mức lên cơn nhồi máu cơ tim.
Nữ nhân kia cúi người chào Tô Yên
“Tiểu nữ tên Họa Nhu, không biết…..”
Cô ta do dự một lát, giống như có chút khó xử.
Sau đó ngẩng đầu lên, nói tiếp
“Không biết Hoạ Nhu có thể gỡ da mặt của ngài để mang thử một chút được không?”
Một nữ tử nhỏ nhắn ôn nhu lại nói ra câu nói làm người ta rét lạnh.
Tô Yên sờ sờ mặt mình, lắc đầu
“Không thể.”
Nói xong, nàng móc ra một cái phù chú màu vàng dán vào đầu cô ta.
Nàng hô một tiếng
“Định”
Nhưng mà cái phù chú này vẫn không có tác dụng.
Chỉ thấy ả ta cười sằng sặc.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Họa Nhu mở miệng
“Nếu ngài đã ra tay với ta, vậy ta sẽ không khách khí.”
Nói xong, ả nâng cánh tay trắng nõn lên, chớp mắt liền đánh úp về phía Tô Yên.
Tốc độ rất nhanh, người bình thường không thể có tốc độ như vậy được.
Chớp mắt liền xuất hiện gần sát Tô Yên, giọng nói Họa Nhu vẫn ôn hoà như trước
“Dung mạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639456/chuong-1478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.