Sau đó, liền che kín đôi mắt của hắn, đáp lời
“Ừm”
Cô trả lời rất nghiêm túc.
Quân Vực vòng tay ôm lấy cô, không buông tay.
Khẩu khí vô cùng càn rỡ, nhất thì mất mạng.
“Anh không ngại chết ở trêи người em.”
Tô Yên lắc đầu
“Em để ý, máu thấm ra khăn trải giường rất khó giặt.”
Ánh mắt nóng rực của Quân Vực bỗng hóa đá
“Tiểu Quai ~”
Tô Yên chặn lại
“Anh không được khi dễ Tô Kiêu Lôi.”
Cô chuyển đề tài tương đối cứng nhắc.
Không khí vốn có chút ái muội liền bị chủ đề đột ngột này phá hỏng.
Cô vừa nói vừa bỏ tay ra. Bốn mắt nhìn nhau. Quân Vực bất đắc dĩ
“Trông anh giống người xấu như vậy sao?”
Tô Yên định gật đầu. Nhưng nghĩ lại, cô xụ mặt
“Anh không phải người xấu, anh là người tốt.”
Quân Vực nhướng mày
“Em vì hắn, lời trái lương tâm như vậy cũng có thể nói ra?”
Tô Yên trầm mặc.
Hắn rõ ràng biết bản thân mình tính tình tệ đến thế nào, lại còn muốn hỏi vặn cô?
Tô Yên mở miệng
“Em đã rất nỗ lực để nói vậy.”
“Tiểu Quai, anh không rảnh để đi chọc hắn. Chỉ cần em không đặt quá nhiều sự chú ý vào hắn.”
Nói tới cuối cùng vẫn cố với thêm điều kiện.
Tô Yên nghĩ nghĩ
“Vậy anh có nguyện vọng gì muốn em thực hiện không?”
Quân Vực nghe cô nói.
Nguyện vọng?
Hắn hình như cũng không có chuyện gì nhất định cần cô làm giúp.
Quân Vực mở miệng
“Điều anh vừa nói chính là nguyện vọng của anh.”
“Được.”
Vừa dứt lời, âm thanh Tiểu Hoa vang lên.
[Truyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639395/chuong-1420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.