Tiểu Hoa nghe Tô Yên nói xong, trầm mặc rồi lại trầm mặc.
Nó cảm thấy mình cần tìm một ít thoại bản chị em tương thân tương ái cho ký chủ xem một chút.
Nhắc nhở ký chủ, cải thìa…. ừm…. em trai dù lớn tới đâu cũng cần tình thương của chị gái.
Nghĩ như vậy, không biết nó cùng ký chủ đã đợi bao lâu mới nhìn thấy một thân ảnh đi từ trong bóng tối ra.
Càng tiến tới gần ánh đèn, càng nhìn thấy rõ. Là Tô Kiêu.
Chỉ là toàn thân hắn mang theo mùi máu tanh nồng. Trêи người còn có dấu vết bị máu bắn lên. Hắn tới đấu trường ngầm làm gì, không cần nói cũng biết.
Tô Kiêu đi tới trước mặt Tô Yên rồi dừng lại,
Dưới ánh đèn, hắn nhìn cô, ánh mắt sâu xa. Không biết rốt cuộc là hắn nhìn cô, hay muốn xuyên qua cô nhìn thấy chuyện gì khác nữa.
Hai người nhìn nhau. Còn chưa kịp nói lời nào, liền bị một người đuổi theo Tô Kiêu chen vào.
“Đứng lại!”
Bước chân hắn ta hỗn loạn, cả người toàn mùi máu, lệ khí cuồn cuộn. Trêи tay còn cầm theo một thanh đao dính máu.
Tô Kiêu quay đầu lại, nhăn mày. Gã kia cầm cây đao lên, bộ dáng hung thần ác sát đi tới.
“Đánh anh em của tao xong, muốn chạy sao?”
Tô Kiêu câu môi cười nói
“Sao? Không phục?”
Gã gằn giọng
“Hôm nay, nếu mày không để lại một cánh tay thì đừng hòng đi khỏi đây.”
Dứt lời, gã liền giơ tay đẩy Tô Kiêu.
Tô Kiêu lùi về sau hai bước. Không biết hắn đã đánh đấm ở trong đấu trường bao lâu, hao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639386/chuong-1411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.