Cô vì tên Quân Vực kia mà muốn giết hắn.
Kiêu Lôi nhắm mắt lại, những cảnh tượng kia chảy cuồn cuộn không ngừng trong đầu hắn.
Cũng không biết sau bao lâu, cho đến khi Tô Yên quay trở lại. Kiêu Lôi bỗng nhiên mở to mắt, hai người nhìn nhau.
Tô Yên sửng sốt. Cô không nói gì, chỉ nhìn hắn.
Không hiểu sao Kiêu Lôi lại có cảm giác bị nhìn thấu. Hắn nhắm mắt lại, che đi cảm xúc cuồn cuộn trong đáy mắt.
Lên tiếng
“Đưa cho tôi.”
Tô Yên giơ tay, đưa bình dinh dưỡng cao cấp cho hắn.
Kiêu Lôi nhận lấy liền mở ra uống luôn.
Tô Yên yên lặng theo dõi từng hành động của hắn. Nửa ngày sau, cô dời ánh mắt đi chỗ khác, lãnh đạm lên tiếng
“Cậu dưỡng thương cho tốt.”
Nói xong, cô cũng không ở lại lâu mà rời đi luôn.
Rõ ràng cách nói chuyện của cô không khác gì khi trước. Nhưng nghe vào lỗ tai Tô Kieuu, không hiểu sao lại cảm thấy không giống nhau.
Lúc trước đó, cô nói chuyện rất tự nhiên. Nhưng từ khi đi lấy bình dinh dưỡng cho trở về, hắn lại có cảm giác cô nói chuyện vô cùng khách sáo, rất xa cách.
Cô nhận ra hắn tới sao?
Kiêu Lôi trầm mặc, có chút không xác định được. Nhưng hắn cũng chưa biểu hiện ra điều gì quá bất thường, làm sao cô lại nhận ra được??
Bất quá chỉ một lúc sau, Kiêu Lôi liền khôi phục trạng thái bình thường.
Nhận ra thì nhận ra, đối với hắn cũng chẳng có gì khác biệt.
……………
” Phi hạm của trường quân đội đưa 98 học sinh đi thí luyện, đều bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639380/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.