Hoắc Vưu nhìn Tô Yên
“Sao? Em tức giận?”
Rõ ràng là hắn vừa cười vừa nói, nhưng trong ánh mắt lại không có một chút ý cười nào.
“Bởi vì tôi bắn vỡ mấy bình dinh dưỡng em cho hắn sao?”
Đang nói, liền nghe thấy tiếng của Tiểu Hoa
“Leng keng, chúc mừng ký chủ, hai ngôi sao đã sáng.”
Tô Yên liếc hắn một cái. Trầm mặc trong chốc lát, cô nghi hoặc
“Anh muốn bình dinh dưỡng sao? Anh tức giận vì em cho hắn bình dinh dưỡng???”
Nói xong, cô bước về phía Tô Kiêu, lấy balo mang tới. Vô cùng nghiêm túc nói
“Em còn rất nhiều, nếu anh muốn, em sẽ cho anh hết.”
Con mẹ nó, vấn đề không phải là mấy cái bình dinh dưỡng này, có được không? Nhưng trong lòng, hắn vẫn cảm thấy dịu đi một chút.
Thấy Tô Kiêu gặp nguy hiểm, cô liền vứt hắn trong sơn động một mình, quay đầu liền chạy đi không ngoái lại một lần.
Tô Kiêu biết cô có bình dinh dưỡng, chỉ cần hắn nói muốn, cô liền sẽ đem bình dinh dưỡng đưa cho hắn.
Cái suy nghĩ này, làm hắn vô cùng khó chịu. Những điều này chứng minh cho cái gì?? Chứng minh rằng hai người kia đã vượt qua quan hệ bằng hữu bình thường, còn vô cùng thân thiết, hiểu rõ nhau.
Tô Yên đợi thật lâu. Thấy hắn không có bất kỳ phản ứng gì. Cô mím mím môi
“Anh không cần, vậy thôi!.”
Nói xong, cô kéo khoá ba lô lại, xoay người trở về. Hiện tại cô thật sự không muốn nói chuyện với hắn.
Tô Yên đeo ba lô, trêи mặt không có cảm xúc gì.
Bởi vì bị chuột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639366/chuong-1391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.