Tô Yên hỏi
“Anh bị đàn chuột biến dị tấn công sao?”
“Em cảm thấy sao?”
“Vậy anh bị thương sao?”
Tô Yên hỏi lại lần nữa.
Hoặc Vưu vén tay áo lên, chỉ thấy máu thấm qua chế phục màu bạc, theo cánh tay nhỏ giọt xuống đất.
Tô Yên nhìn, nhíu mày. Cô móc khăn tay trong ba lô ra băng bó cho hắn.
Miệng vết thương này không giống với bị chuột biến dị cắn, mà giống bị dao nhỏ đâm sượt qua. Hơn nữa, nhìn vị trí vết thương này, từ bên sườn tay, độ nông sâu kéo dài là từ ngoài vào trong. Rất giống tự mình đả thương mình.
Tô Yên không hỏi, chỉ có thể băng bó cho tay hắn ngừng chảy máu
Đang băng bó, phía cành cây trêи đầu truyền đến tiếng “chi chi”.
Vừa ngẩng đầu liên liền nhìn thấy một con chuột biến dị siêu to khổng lồ ngồi xổm trêи đó.
Nó biết đã bị phát hiện bèn nhảy xuống, muốn đánh úp chỗ bị thương trêи cánh tay Hoặc Vưu.
Phập.
Tô Yên rút con dao nhỏ bên hông ra, phi thẳng vào con chuột. Con chuột bị treo lủng lẳng trêи thân cây, máu nhỏ giọt tong tỏng xuống đất.
Tô Yên tiếp tục cúi đầu băng bó cho Hoặc Vưu.
Băng bó xong mới ngẩng đầu lên
“Phải cẩn thận một chút.”
Hoắc Vưu cúi đầu, không nói lời nào. Nửa ngày sau, hắn rút tay về
“Có thời gian lo cho tôi, chi bằng em đi bảo hộ thật tốt cho chiến sĩ cơ giáp của em đi. Bảo hộ hắn thật cẩn thận vào.”
Nói xong, hắn hạ mí mắt, xoay người rời đi. Tô Yên kéo hắn
“Anh đi đâu?”
Hoắc Vưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639365/chuong-1390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.