Tô Yên ký xong, người nào đó ngồi trêи sô pha, tâm tình nhìn qua không tệ.
Sau đó, Tô Yên bị đuổi đi. Đúng, chính là bị đuổi.
Uống xong ba bình dịch tu bổ, cô cần thời gian để tiêu hoá. Hơn nữa thẻ Tiểu Hồng đưa cho vẫn còn vài nghìn đồng liên bang. Rốt cuộc cũng không cần phải đi bộ về ký túc xá, Tô Yên gọi xe, không tới nửa giờ đã đến.
Tô Yên đi chưa được lâu, trong nhà Hoắc Vưu liền phát ra tiếng phanh phanh phanh như thanh âm đồ vật bị vỡ. Âm thanh cứ vang lên, giống như đốt pháo.Tình trạng này kéo dài khoảng bốn mươi phút rồi mới dừng.
Mười phút sau, Khoan Quả đến. Hắn có chút sốt ruột mở cửa ra, vừa mới bước chân vào.
Phanh!
Những mảnh ngói sứ nhỏ vỡ tung ngay bên cạnh hắn. Khoan Quả vội mở miệng
“Lão đại, là em.”
Nói xong, Khoan Quả ngừng một chút
“Lão đại, anh còn nhận ra em không?”
Khi nói chuyện, hắn cực kỳ thận trọng. Đáp lại hắn là một trận an tĩnh.
Theo ánh mắt Khoan Quả nhìn vào trong phòng. Bàn ghế, sô pha, ly nước, tất cả đều bị đập vỡ tan tành. Ngay cả bức tường trắng cũng có một chỗ lõm lớn.
Hoắc Vưu ngồi dưới đất, nghe thấy âm thanh, hắn ngẩng đầu. Đôi mắt đen nhánh sâu kín nhìn chằm chằm Khoan Quả. Thật lâu sau, hắn mới chậm rãi dời tầm mắt.
Khoan Quả mở miệng
“Lão đại, xe ở bên ngoài, nhà mới của ngài đã chuẩn bị tốt.”
Nói xong, Khoan Quả đến bên cạnh Hoắc Vưu. Cực kỳ cẩn thận, chậm rãi nâng Hoắc Vưu dậy.
Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639354/chuong-1379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.