Tô Kiêu muốn đưa Tô Yên tới phòng y tế. Nhưng tay còn chưa chạm vào, liền trơ mắt nhìn chị gái mình bị người khác mang đi.
Hoắc Vưu ôm Tô Yên lên. Hắn nâng mí mắt liếc Tô Kiêu trong chốc lát
“Bạn học Tô Kiêu vẫn nên lo làm tốt việc của mình đi. Đừng xen vào chuyện của người khác.”
Tô Kiêu nhìn Tô Yên, lại nhìn Hoắc Vưu. Cậu nhướng mày, quay đầu nhìn Tô Yên
“Chị chưa từng nói với tôi là chị biết hắn.”
“Mới quen.”
Dù sao cũng chỉ mới biết nhau có ba ngày.
Hoắc Vưu vừa nghe, rũ mắt tỏ vẻ không chút để ý.
“Cô ấy không có nghĩa vụ phải nói cho cậu.”
Nói xong, ôm Tô Yên quay đi
“Đói bụng, đi ăn cơm.”
Tiểu Hoa
“Leng keng, chúc mừng ký chủ, một ngôi sao đã sáng.”
Tiếp theo, Tô Yên đã bị Hoắc Vưu ôm đi.
Lúc này, trêи bàn ăn. Tô Yên cắn một miếng khoai tây. Hoắc Vưu ngồi đối diện, một tay chống cái trán. Bộ dáng không chút để ý
“Cô quen biết hắn?”
Tô Yên lại cắn một miếng, bởi vì đang ăn nên giọng nói càng thêm nhỏ nhẹ
“Hắn là ai?”
Nói xong, nghĩ đến tình cảnh vừa rồi, cô hỏi
“Tô Kiêu sao?”
“Không thì sao? Cô cảm thấy tôi sẽ nói ai?”
Ngoài mặt thì không có biến đổi gì, nhưng cách nói chuyện lại làm người nghẹn họng.
Tô Yên quá đói nên chỉ chăm chú ăn khoai tây, không phát hiện điều này.
Cô gật đầu
“Ân”
Người đối diện nhướng mi, hai mắt thâm thúy
“Hắn hôn cô chưa?”
Hỏi rất thẳng thắn, Tô Yên lắc đầu
“Không có.”
Nói xong, cô bổ sung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639351/chuong-1376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.