Tô Yên đáp
“Đó là chuyện của ta.”
Kiêu Lôi chậm rãi mở miệng
“Chủ Thần đại nhân, người chớ quên, Yêu hồn của hắn bị thương còn đang bị phong ấn vạn năm, hiện giờ còn chưa khôi phục, có khi hắn sẽ kéo dài hơi tàn sống cả một đời như vậy.”
Kiêu Lôi dừng lại, nở nụ cười vô cùng thần bí
“Nghe nói, hắn bị Minh Thạch đả thương. Chủ Thần đại nhân chắc là cũng nghe qua uy lực của Minh Thạch rồi chứ? Rõ ràng trong lòng ngài biết thừa, nếu yêu hồn của hắn hồi phục không tốt. Hắn sẽ vĩnh viễn ở cái dạng này. Người hà tất, phải một hai dây dưa với hắn?”
Minh Thạch vốn là đá của Minh Giới.
Đối với Người Bất Tử mà nói, Minh Thạch chính là thần dược trị thương của họ.
Người Bất Tử vốn không có linh hồn.
Cho nên Minh Thạch không những không tổn thương, mà ngược lại còn có thể trị ngoại thương cho bọn họ.
Nhưng Quân Vực không giống như vậy.
Hắn huỷ hoại Minh thạch.
Hiện giờ là kẻ địch của cả Minh giới.
Minh Thạch vỡ vụn phát ra lực lượng cường đại, đả trọng thương yêu hồn của hắn.
Nếu không phải được cha hắn nhốt vào phong ấn dưỡng thương.
Chỉ sợ trong chốc lát đã hồn phi phách tán, không còn lại gì.
Quan trọng nhất chính là, cho đến nay cũng không có bất kỳ thứ gì có thể chữa trị được cho linh hồn bị Minh Thạch đả thương.
Cho nên rất có thể, Quân Vực sẽ vĩnh viễn mang bộ dáng suy yếu như thế này.
Dù chỉ còn một hơi thở, tuy rằng không chết, nhưng vĩnh viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639326/chuong-1351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.