Tô Yên ngẩng đầu nhìn về phía Kiêu Lôi, trầm mặc.
Đúng lúc này, Phong Huyền vẫn luôn ở trong phòng bước ra, vừa đi vừa ho khan, thấp giọng gọi
“Chủ nhân”
Thanh âm suy yếu của hắn nháy mắt thu hút lực chú ý của Tô Yên.
Nàng đi qua.
Móc từ trong túi không gian ra một quả Chu Tiên đưa cho hắn.
Phong Huyền lúc này lại không thành thành thật thật nhận lấy quả.
Mà nhìn vào Tô Yên, nói
“Chủ nhân, Phong Huyền muốn hôn hôn.”
Lời nói của hắn làm Tô Yên không kịp phòng ngừa.
Nàng sửng sốt, Phong Huyền thấy thế liền thay đổi sắc mặt, cúi đầu, nhìn qua vô cùng khổ sở.
“Chủ nhân ······”
Tô Yên bị hắn làm cho không còn biện pháp.
Kéo cổ áo hắn xuống.
Phong Huyền phi thường phối hợp, còn chủ động chu miệng lên.
Sau đó, bẹp một cái, hôn môi.
Phong Huyền rốt cuộc được như ý, cũng không lăn lộn thêm nữa.
Thành thật cầm quả Chu Tiên lên gặm.
Kiêu Lôi đứng trước mặt Tô Yên, nheo mắt lại nhìn Phong Huyền.
Hàm răng trắng tinh lại lần nữa lộ ra
“Chủ Thần đại nhân đến thế giới này nhìn qua cũng không tệ lắm, thế nhưng vẫn còn có thể bao dưỡng tiểu nam sủng.”
Tô Yên
“Có việc?”
“Có”
“Chuyện gì?”
“Phụng mệnh thu hồi minh thạch.”
“Phụng mệnh của ai?”
“Diệp Thiên Linh.”
Nói xong, Kiêu Lôi bổ sung
“Chủ Thần đại nhân tới vị diện lịch kiếp, những chuyện bên trêи tất nhiên vẫn phải có người đứng ra thống lĩnh. Theo trình tự bài vị, là do Diệp Thiên Linh chưởng quản.”
Nói xong, hắn đi vào bên trong, liếc mắt qua Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639325/chuong-1350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.