Tô Yên gật đầu
“Ừ”
Phong Huyền
“······”
Nàng duỗi tay, lại lần nữa kéo áo trong của hắn lên.
“Thân thể chàng không tốt.”
Ánh mắt Phong Huyền nóng rực
“Nhưng thân thể chủ nhân rất tốt.”
“Rồi sao?”
Hắn nói vậy còn không thấy thẹn, hơn nữa còn cảm thấy quá đúng lý hợp tình.
Vừa dứt lời, hắn liền phủi tay đặt luôn chén trà sang một bên, sau đó đè Tô Yên lên trêи giường.
Tô Yên nghi hoặc
“Không phải thân thể chàng không tốt sao?”
Ở ngoài sân, Tiểu Hồng có chút nhàm chán.
Nó đi tới đi lui, rồi lại biến thành bộ dáng của con người.
Âyyy, không, nó hiện giờ vẫn không thể gọi là con người.
Là xà nhân – nửa người nửa rắn mới đúng.
Lắc lư thân mình chạy qua chạy lại khắp nơi.
Tô Cổ móc từ trong túi không gian ra một bộ quần áo, ném lên người Tiểu Hồng.
“Mặc y phục.”
Tiểu Hồng ngang ngạnh trả lời
“Không mặc.”
Tô Cổ nhấc mí mắt, không nói chuyện.
Một lúc lâu sau.
Thấy Tiểu Hồng vẫn còn thả rông chạy lung tung khắp nơi.
Bản thân là một bé trai, vẫn còn nửa người nửa rắn mà cũng dám không che đậy gì chạy lung tung.
Nếu bị người khác phát hiện, còn không phải sẽ gặp phiền toái sao?
Chờ Tiểu Hồng đang mải đuổi bắt con bướm nhỏ chạy qua trước mặt mình.
Tô Cổ nhấc chân dẫm lên cái đuôi nó.
“Bịch.”
Tiểu Hồng ngã sấp mặt trêи mặt đất.
Tư thế giống y như chó ăn phân. =)))
Nó còn chưa kịp ngẩng đầu lên ồn ào với Tô Cổ thì đã bị hắn túm lên, mạnh bạo mặc y phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639322/chuong-1347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.