Vừa dứt lời
“Chủ nhân, ta nên làm gì bây giờ?”
Tình cảnh này, tư thế này, còn hỏi làm sao bây giờ?
Hắn trưng ra một bộ dáng khó nhịn.
Ngày thường thì yếu không chịu được, đi ba bước lại ho.
Hiện giờ thì sức lực lớn ghê gớm a, ấn Tô Yên làm nàng không dậy được luôn.
Đương nhiên, Tô Yên cũng không phản kháng.
Nhìn bộ dáng của hắn, lại nhớ tới lời Tiểu Hồng.
Tình cổ?
Là giống với xuân dược sao?
Tô Yên nhìn sắc mặt Phong Huyền đỏ bừng, nhăn nhó thống khổ.
Nàng cũng không phản kháng nữa.
Lên tiếng
“Theo ý chàng.”
Phong Huyền nghe xong, lông mi run rẩy.
“Chủ nhân…”
Thanh âm của rất câu nhân.
Sau đó….
Ừm… đương nhiên là Tiểu Hồng đang hóng hớt ở đó bị Phong Huyền thô bạo ném ra ngoài cửa sổ.
Tiểu Hồng tức muốn xì khói đầu.
Chính nó đi tìm Yên Yên về cứu hắn.
Thoắt cái liền trở mặt làm như không quen biết.
Tiểu Hồng vừa tức giận vừa lắc lắc cái đuôi đi đến tiền viện.
Chỉ thấy Tô Cổ bưng một chén thuốc đang đi tới.
Tiểu Hồng lên tiếng
“Tê tê tê tê tê!”
Tô Cổ! Ta ở chỗ này!!
Tô Cổ dừng bước chân.
Tiểu Hồng nhanh chóng bò lên cổ tay Tô Cổ
“Tê tê tê tê tê”
Hừ!
Tên nam nhân xấu xa kia thật đáng ghét, rõ ràng là ta gọi Yên Yên về cứu hắn, hắn còn ném ta ra ngoài.
Nó chính là công thần đó nha!!
Tô Cổ nhướng mày.
Nhàn nhạt liếc qua cánh cửa phòng đã đóng chặt.
Lại cúi đầu nhìn Tiểu Hồng
“Yên Yên đã trở lại?”
“Tê tê tê tê tê”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639321/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.