Tô Yên đứng im ở đó, nghĩ lại những lời Lâm Nhu nói.
Nàng ta vì sao lại chắc chắn viên đá là của nàng ta?
Lại còn trách nàng đoạt mất những thứ vốn thuộc về nàng ta nữa?
Còn có câu nói kia, cũng là đoạt xá.
Dựa theo lời này, nếu những việc đó thật sự phát sinh.
Vậy viên ngọc bích kia sẽ về tay Lâm Nhu, nàng ta sẽ nhờ viên đá này mà có được những thứ khác.
Nếu thật sự theo cái logic này, nàng ta vì sao lại ở thời điểm tất cả mọi việc còn chưa phát sinh lại nói ra lời chắc chắn như vậy?
Chứng tỏ nàng ta biết trong tương lai của mình sẽ phát sinh truyện gì.
Trọng sinh?
Không đúng, nếu là trọng sinh sẽ không nói mình là “đoạt xá”.
Vậy thì là vì sao?
Tô Yên cúi đầu hỏi
“Tiểu Hoa?”
“Vâng, ký chủ.”
“Lâm Nhu đó là bị đoạt xá sao?”
“Leng keng, chúc mừng ký chủ đạt được nhắc nhở.”
Sau đó Tiểu Hoa lại thần thần bí bí nói.
“Ký chủ, nàng ta cũng không phải Lâm Nhu.”
“Là sao?”
“Nàng ta biết Lâm Nhu là nữ chủ của thế giới này, hơn nữa biết tất cả sự tình phát sinh với Lâm Nhu. Nàng ta thừa dịp Lâm Nhu sinh bệnh nặng, linh hồn suy yếu, liền giết chết linh hồn của Lâm Nhu. Thiên Đạo cũng không phân biệt được. Cho nên, Lâm Nhu giả vẫn có được tất cả đãi ngộ tốt nhất của nữ chính.”
Tô Yên nghĩ tới nhiệm vụ của chính mình.
Ngăn cản Lâm Nhu trở thành Nữ tôn Thương Khung, và ngăn cản nàng ta và Phong Huyền ở bên nhau.
Tô Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639289/chuong-1314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.