Nàng đi qua xem, chỉ thấy thiếu niên kia một bàn tay chống tường, tiếng ho khan càng lúc càng lớn.
Phải dựa người vào vách tường bên cạnh mới có thể đứng dậy.
Tựa hồ là nhận thấy có người tới gần, thiếu niên kia ngẩng đầu lên.
Đôi mắt đầy vẻ mê mang vô tội, mở miệng hỏi
“Cô là ai?”
Bộ dáng kia nhỏ yếu nhưng quật cường.
Tô Yên nhìn hắn, trong đầu thanh âm Tiểu Hoa vang lên
“Leng keng, chúc mừng ký chủ gặp được nam chủ đại nhân.”
Tô Yên nhìn kỹ người nọ một phen
“Có thể đi không?”
Thiếu niên cúi đầu, đầu tóc rối tung che đậy khuôn mặt hắn.
Giọng nói khàn khàn nhỏ đến gần như lẩm bẩm
“Đi không được.”
Nói xong, tay hắn giật giật.
Lúc này mới phát hiện, trêи cổ tay thiếu niên bị một dây xích quấn lấy.
Theo động tác của hắn, xiềng xích kêu lạch cạch ra tiếng.
Xiềng xích kia rất nhỏ, cảm giác chỉ cần tùy tay bẻ một cái là gãy.
Nhìn kỹ, ở chỗ dây xích tiếp xúc với tay thiếu niên có một ký hiệu ” 卍 “.
Ký hiệu kia đen nhánh, đặc biệt là dưới bóng đêm càng khó thấy rõ.
Tô Yên đến gần.
Nhìn dây xích kia, lại nhìn bộ dáng hắn suy yếu.
Nàng nghi hoặc
“Chàng bị thương?”
Thiếu niên kia nhẹ gật đầu, ho khan lúc càng lớn
“Sợ là, không sống được bao lâu.”
Hắn lẩm bẩm, cô tịch lại đáng thương.
Nàng nghiêm túc hỏi
“Vậy ăn cái gì mới có thể sống sót?”
Thiếu niên sửng sốt.
Hắn ngẩng đầu, đôi mắt vô tội nhiều thêm một tia ánh sáng.
Môi hắn run rẩy, nói
“Cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639281/chuong-1306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.