Ngay khi Tư Đồ Tu nói xong, Tô Yên liền lắc đầu
“Trẫm không có ý giống hắn.”
Tư Đồ Tu cúi đầu, hôn một cái lên mu bàn tay Tô Yên.
“Bệ hạ chẳng lẽ không định nói rõ ràng cho hắn biết?”
Tô Yên nhìn Triệu Mộ đang cứng đờ người ở đằng kia.
Nàng lại nhìn Tư Đồ Tu phía dưới cái bàn.
Tô Yên trầm mặc một lúc.
Duỗi tay, kéo Tư Đồ Tu ra.
Nàng nói đơn giản nhưng lại làm người khác khϊế͙p͙ đảm.
” Hoàng Phu của Trẫm ở chỗ này.”
Vừa dứt lời, điện Càn Khôn lập tức an tĩnh.
Ba người, chỉ có Tư Đồ Tu cười phá lệ thoải mái.
Vốn dĩ cho rằng mình sẽ có một chút mâu thuẫn.
Dù sao cái từ Hoàng Phu này ấn ở trêи người một nam nhân cũng có chút không ổn.
Chỉ là nghe được lời này từ miệng nàng nói ra.
Hắn lại không những không cảm thấy mâu thuẫn mà còn thấy vô cùng cao hứng.
Ừm.
Hắn thực sự chờ mong ngày đại hôn khi nàng chiêu cáo thiên hạ hắn là Hoàng Phu của mình.
Vốn dĩ nên chiêu cáo thiên hạ để mọi người đều biết nữ đế này là của hắn từ lâu rồi.
Nghĩ vậy, Tư Đồ Tu cúi đầu định hôn Tô Yên.
Tô Yên thấy thần tử nhà mình vẫn còn quỳ ở chỗ này, định ấn Tư Đồ Tu xuống.
Sau đó, lại nhìn thấy chỗ tay hắn bị nàng túm lấy đã xanh xanh tím tím.
Cuối cùng cũng không dùng sức.
Trong điện Càn Khôn trống rỗng truyền đến một tiếng “chụt” thực vang.
Cùng với nụ hôn kia, trong đầu Tô Yên truyền đến thanh âm
“Leng keng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639268/chuong-1293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.