Tô Yên nói
“Người đâu.”
Thanh Uyển lên tiếng
“Bệ hạ.”
“Dĩ hạ phạm thượng, coi thường hoàng uy, trước tống vào địa lao, sau xử trảm.”
Tô Yên nói đâu vào đấy.
Pháp luật của Thiên Thánh quốc vốn chính là như vậy.
Ninh Chi vừa nghe, lập tức đứng dậy
“Nữ đế đại nhân, tiểu nữ là người của Ninh Quốc công gia.”
Ninh Chi lại lần nữa cường điệu.
Tô Yên nghi hoặc
“Người của Ninh Quốc công gia liền có thể dĩ hạ phạm thượng?”
Ninh Chi tức khắc câm nín.
Lúc này thị vệ đã chạy tới, áp tải Ninh Chi cùng tiểu Đào đi.
Ninh Chi bị trận thế như vậy làm sợ tới mức mất khôn.
Nói chuyện cũng không còn giữ ý
“Bệ hạ đối đãi với tiểu nữ như thế, không sợ cha tiểu nữ trách tội người?”
Tô Yên chớp chớp mắt
“Cha ngươi trách tội ta?”
Tô Yên nghiêm túc
“Thanh Uyển, ngươi đều nghe được chứ?”
“Nô tỳ nghe được. Bệ hạ, nữ tử này có thể nói ra lời này, chỉ sợ không phải là nhất thời nói bậy.”
Tô Yên gật đầu
“Ngươi mang theo cấm quân đi bắt toàn bộ Ninh Quốc công gia, tra từ trong ra ngoài cho trẫm.”
“Nô tỳ tuân chỉ.”
Trước khi đi Tô Yên lại nói một câu
“Cẩn thận tra, nếu là tra ra bất kỳ điều gì khuất tất đều không tha.”
“Rõ, bệ hạ.”
Nói xong, Thanh Uyển rời đi.
Ninh Chi không thể tưởng tượng
“Ngươi, ngươi cùng lắm chỉ là con vợ lẽ của Ninh gia chúng ta, sao dám lớn mật như thế??”
Khi nói lời này, Ninh Chi đã bắt đầu hoảng loạn.
Tô Yên nghe
“Con vợ lẽ?”
Bên cạnh, thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639258/chuong-1284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.