Tô Yên không nói lời nào, không khí lập tức liền an tĩnh.
Nàng nhịn không được nói
“Chàng không chịu gả cho trẫm. Trẫm vì cái gì không được nạp phi?”
Tư Đồ Tu
“Bệ hạ là để ý vi thần, hay là để ý quyền lợi trong tay vi thần?”
Tô Yên dừng một chút
“Đều có.”
Tư Đồ Tu nghe cái đáp án như vậy, lòng dạ càng khó chịu.
Sau đó hắn ấn Tô Yên ở trêи long ỷ, hôn xuống.
Vừa hôn hắn vừa lẩm bẩm
“Xem ra vi thần phải nỗ lực làm bệ hạ hoàn toàn yêu vi thần, không có tâm tư nạp phi nữa.”
Điện Càn Khôn tối tăm.
Vốn dĩ là chỗ đứng đắn nghiêm túc, là nơi thương thảo quốc gia đại sự của Thiên Thánh quốc.
Lúc này trong điện trống rỗng.
Nhìn lên phía trêи, phía sau bức rèm che, trêи long ỷ của hoàng đế, ái muội một mảng.
Kết quả là, tâm tư nạp phi của Tô Yên hoàn toàn triệt tiêu.
Buổi chiều hai ngày sau, Tô Yên phê duyệt xong tấu chương.
Nàng đi đến Ngự Hoa Viên, nằm ở trêи ghế Quý Phi bập bênh, ngắm con bướm bay múa ở trong Ngự Hoa Viên.
Đúng là thời gian yên tĩnh thật tốt.
Bỗng nhiên nghe được một giọng nói quen thuộc
“Tiểu Đào, hoa ở đây thật đẹp mắt a.”
“Tiểu thư, người thích cái gì có thể cho người tới chỗ này đem về một ít.”
“Cũng đúng, dù sao cha nói ta có thể coi hoàng cung như là nhà của mình.”
Ở trong nhà mình, còn không thể di chuyển hai khóm hoa sao?
Người tới mặc y phục màu hoa thủy tiên, đầu đội bộ diêu, mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639257/chuong-1283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.