Xích Tinh lĩnh mệnh đi lục soát tìm người.
Nguyên một buổi chiều đã đem tất cả phố lớn ngõ nhỏ ở kinh thành bới tung lên.
Hiện giờ cơ hồ là bày là thiên la địa võng đem kinh thành từ nam đến bắc lần nữa sàng lọc.
Một canh giờ sau.
Xích Tinh quỳ gối ở trêи mặt đất, trước mặt hắn là Vương gia mặt mày âm trầm.
“Thuộc hạ vô năng, không tìm được Tống cô nương.”
Tư Đồ Tu nhắm mắt lại, tuy rằng âm khí nặng nề, nhưng cũng không giận chó đánh mèo trách phạt Xích Tinh.
Nửa ngày sau, hắn chậm rãi lên tiếng
“Đều đã lục soát qua?”
Xích Tinh gật đầu
“Vâng”
Xích Tinh do dự một lát, liền nói tiếp
“Có lẽ, Tống cô nương đã rời khỏi kinh thành.”
Rời khỏi kinh thành?
Không có khả năng.
Lúc trước mục đích của nàng còn không phải là tới kinh thành sao?
Định đi làm việc gì đó mà không thể để cho hắn biết.
Có việc gì mà muốn dấu diếm hắn?
Tư Đồ Tu mí mắt vừa động, ngữ điệu chậm rãi
“Hoàng cung đã lục soát chưa?”
Xích Tinh sửng sốt, lắc đầu
“Chưa lục soát qua.”
Tống cô nương đột nhập hoàng cung?
Dù nghĩ theo hướng nào cũng đều cảm thấy không có khả năng.
Thính đường lại lần nữa lâm vào trầm mặc.
Cho đến khi Tư Đồ Tu lần nữa lên tiếng
“Ninh gia từng nói Tống Tô cùng nữ đế lớn lên có vài phần tương tự?”
Xích Tinh gật đầu
“Vâng”
Ninh Chi hôm qua trước khi đi không biết vì sao hết sức tức giận.
Thế cho nên nàng ta không thèm nghĩ ngợi mà tất cả đều nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639244/chuong-1270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.