Kết quả Vương Lâm liền dùng đoạn kiếm thọc vào bụng mình.
Phụt một tiếng, lại phun một ngụm máu tươi ra.
Lúc này, Xích Tinh và các thị vệ đều vọt vào
“Vương gia!”
Đôi tay Vương Lâm gắt gao ôm lấy chân Tô Yên.
Ngẩng đầu nói với Tô Yên một câu
“Nhất định phải, giết hắn.”
Nói xong, Vương Lâm lộ ra một nụ cười tươi.
Chết ở bên chân Tô Yên.
Cái này kêu là gì?
Tô Yên trong đầu hiện lên một từ.
Vu oan.
Cơ hồ là cái suy nghĩ này vừa mới hiện lên.
Ninh Chi đứng bên cạnh đều nhìn thấy một màn này.
Kinh hoảng nói
“Bọn họ là một đám, bọn họ đều là tới ám sát Vương gia!!”
Ninh Chi vừa kêu vừa chạy tới trước mặt Tư Đồ Tu.
“Vương gia cẩn thận!”
Thời điểm Tô Yên quay đầu lại.
Ninh Chi đã chắn trước mặt Tư Đồ Tu.
Bày ra bộ dáng dù có phát sinh bất cứ chuyện gì đều sẽ liều chết bảo hộ hắn.
Nàng ta thấy chết không sợ, gắt gao trừng mắt nhìn Tô Yên
“Ngươi chính là nội gian!”
Tô Yên tung chân đá văng Vương Lâm ra.
Nàng lên tiếng
“Ta không phải.”
Xích Tinh nhăn mày, đem người bao vây Tô Yên.
Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.
Tư Đồ Tu cầm lấy túi tiền ở trêи bàn, còn có từng viên từng viên kẹo được bọc gọn gàng, cùng với ngọc Phật châu cầm lên.
Thanh âm chậm rãi
“Tránh ra.”
Ninh Chi không dám làm càn.
Nàng ta không ngừng cường điệu
“Vương gia, vừa rồi nữ thị vệ này cùng với tên nội gian đã chết kia nói chuyện với nhau, nói muốn giết người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639240/chuong-1266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.