Bị Tư Đồ Tu nhìn thấy.
Lực đạo bóp túi tiền càng lớn hơn nữa.
Hiển nhiên là bị hắn hiểu lầm thành vì muốn ứng phó hắn nên mới nói dối.
Tiểu thị vệ của chính mình thế nhưng chạy tới đưa túi tiền cho người khác, còn cho hắn ta kẹo, còn dám đem cả Phật châu tặng cho hắn ta.
Thích hắn ta như vậy sao??
Tư Đồ Tu âm u.
“Xích Tinh”
Ngoài cửa vang lên tiếng Xích Tinh đáp lại.
“Thị vệ đang ở ngoài cửa kia, kéo ra ngoài chém.”
Xích Tinh lên tiếng
“Vâng!”
Tô Yên trừng lớn mắt.
Thị vệ bên ngoài.
Còn không phải là Vương Lâm sao?
Kỳ thật sống chết của người khác nàng vốn không quan tâm.
Nhưng, nếu bởi vì nàng mà ảnh hưởng tới sống chết của người khác, việc này, vẫn là muốn quản.
Nàng lên tiếng
“Vương gia, Phật châu không phải là do hắn trộm.”
Tư Đồ Tu ngẩng đầu nhìn nàng
“Cô vì tình lang của mình mà cầu tình?”
Thời điểm hắn nói ra lời này, nét tươi cười trêи mặt đều đã biến mất.
Âm trầm trêи mặt một chút cũng không che dấu, liền bại lộ ở trước mặt Tô Yên.
Nàng lắc đầu
“Hắn không phải tình lang của ta.”
“Không liên quan Tống thị vệ, vậy cô vội cái gì?”
Nàng vừa muốn mở miệng đã bị người ta cắn một cái.
Đau đến xuyên tim.
Nàng chỉ là sức lực lớn, chứ không phải tường đồng vách sắt.
Bởi vì đau đớn kϊƈɦ thích, hốc mắt liền đỏ hồng.
Đương nhiên, nàng không phải muốn khóc, thuần túy là phản ứng tự nhiên của cơ thể.
Tư Đồ Tu lúc này đang tức giận, thế cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639237/chuong-1263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.