Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Nàng không biết trả lời thế nào, thế nên "rắc" một tiếng.
Đá mài mực yếu ớt bị bẻ gãy.
Tô Yên lập tức buông lỏng tay.
Cúi đầu, ôm quyền
"Vương gia thứ tội, thuộc hạ không cố ý."
Tư Đồ Tu lạch cạch một tiếng, đặt sổ con lên trên bàn.
Hắn duỗi tay cầm lấy chuỗi Phật ngọc bên cạnh thưởng thức.
Không chút để ý nói
"Là đồ ăn không hợp khẩu vị của cô, hay là đá mài mực này của ta cô cầm không thuận tay?"
Tô Yên thành thành thật thật nói
"Thuộc hạ đã ăn cá nửa tháng, không muốn ăn cá nữa."
Nàng nói xong liền chờ Tư Đồ Tu phản ứng.
Kết quả đợi nửa ngày cũng không thấy hắn nói một lời là được hay không.
Chỉ có một câu
"Đi bóc hạch đào."
Tô Yên đưa ánh mắt nhìn về hai chậu hạch đào để ngay bên cạnh
"Vâng, Vương gia."
Nói xong, Tô Yên đi làm nhiệm vụ Tư Đồ Tu giao cho.
Nửa tháng nay, Tô Yên không làm gì khác ngoài bóc hạch đào.
Một ngày hai chậu.
Không thể bóp nát, phải bảo trì lực đạo giữ cho nhân hạch đào hoàn chỉnh.
Tô Yên đứng ở đó, bóc hạch đào vang lên tiếng răng rắc răng rắc.
Tư Đồ Tu một tay chống trán, một tay lại lần nữa cầm lấy tấu chương, xem từng quyển một.
Lát sau, Tư Đồ Tu mí mắt cũng không nâng một chút, chậm rãi nói
"Không được ra tiếng."
Tô Yên dừng động tác lại.
Ngẩng đầu nhìn hắn.
Trong chốc lát, Tư Đồ Tu ngẩng đầu
"Sao lại không tiếp tục bóc? Cảm thấy việc bổn vương sai cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639226/chuong-1252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.