Edit: Ngân Minn
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên dựa vào mép giường, bưng ly nước lên uống.
Nói quá nhiều, cổ họng đau lợi hại.
"không phải anh ta có một căn hộ sao?"
Mẹ Tô sửng sốt
"Yên Yên, con..."
Tô Yên chậm rì rì
"Bán căn hộ đi, tự nhiên liền có 30 vạn."
Mẹ Tô ngón tay run rẩy
"Yên Yên, đó là chỗ để mẹ dưỡng lão, bán rồi, sau này mẹ ở chỗ nào?"
Tô Yên buông mí mắt
"Còn dư lại không ít tiền, số tiền đó đi thuê nhà cũng đủ thuê 50 năm. Đủ dưỡng lão."
Bán phòng ở?
Mẹ Tô đương nhiên đau lòng.
Có thể không bán thì không bán.
Mẹ Tô lên tiếng
"Yên Yên à, con xem, tiền con cũng không có thiếu, hà tất vì việc nhỏ này mà dồn mẹ đến đường cùng?"
Tô Yên khàn khàn
"Vậy hắn, đi ngồi tù. Tôi sẽ tố cáo. Cố ý giết người và đột nhập trái phép để cướp bóc."
Hai tội danh này thôi cũng đã đủ nặng rồi.
Nếu thật ra tòa, ít nhất cũng là ngồi tù đến hai mươi năm.
Hơn nữa, Tô Yên rất có khả năng thắng kiện.
Tô Phong duỗi tay lôi kéo Mẹ Tô
"Mẹ, người nhẫn tâm nhìn con ngồi tù sao?!"
Mẹ Tô lắc đầu
"Không, A Phong tuyệt đối không thể ngồi tù."
Mẹ Tô thống khổ giãy giụa.
Bà ta ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Yên, hi vọng cô cho hai mẹ con bà ta một cơ hội.
Tô Yên ho khan, nhắm mắt lại.
"Tôi đã nói rõ ràng. Hai chọn một, thời gian năm ngày."
Nói xong, cô xốc chăn lên, lần nữa nằm trở về trên giường.
Mệt.
Cảm giác nhiều ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639173/chuong-1199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.