Tô Yên ra tiếng.
Nghe vậy, sắc mặt người đại diện mới thả lỏng, sau đó nói
"Cho cô thời gian nghỉ ngơi, cô cảm thấy mình cần nghỉ bao lâu?"
"Nửa tháng."
"Được"
Người đại diện sảng khoái đáp ứng.
Cùng Tô Yên nói chuyện trong chốc lát, sau đó người đại diện nhận một cuộc điện thoại rồi rời đi.
Người đại diện đi không lâu, Tô Yên cũng có chút mệt.
Dù sao thân thể này quá suy yếu.
Cô nằm lại giường, nhắm mắt lại, trong chốc lát liền ngủ rồi.
······
Cổng trường Tiểu học Đế Đô đang có không ít người vây quanh.
Nhìn kỹ thì phần lớn đều là các cô gái mới mười chín, hai mươi tuổi.
Trong tay mỗi người đều cầm di động ở chế độ ghi hình hoặc là chụp ảnh.
Ngẫu nhiên, còn có thể nghe thấy có người nói chuyện
"Ai ai ai, Em trai nhỏ hẳn là sắp ra tới rồi đúng không?"
"Còn năm phút nữa."
Nghe nói Tô Cổ đệ đệ còn có hai em trai nhỏ, hơn nữa lớn lên đều rất đáng yêu, không biết có đúng không?"
"Tôi mặc kệ những người khác, tôi chỉ cần chụp được ảnh Tô Cổ đệ đệ thôi."
"Không biết Tô Cổ đệ đệ về sau có có để ý việc cưới một người vợ hơn hắn mười tuổi hay không nhỉ."
"Cô đừng nằm mơ nữa đi."
"Còn không bằng suy nghĩ xem liệu có khả năng làm mẹ kế của hắn không."
"Đúng đúng đúng, tôi cũng nghĩ như vậy đó, các người đã xem qua ảnh chụp của ba Tô Cổ chưa, trời ơi, khuôn mặt đó mới đẹp làm sao!!"" Ba của Tô Cổ thật sự đánh vỡ ấn tượng rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639168/chuong-1194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.