Tô Yên
"Chờ buổi tối hôm nay trở về lại đưa."
Nghe cô nói lời này.
Người nào đó khó khăn lắm mới xem như vừa lòng.
Tống Du Cảnh lôi kéo tay Tô Yên, cúi đầu hôn cô một chút.
Vốn dĩ cũng chỉ là đơn thuần hôn lướt qua.
Kết quả không nhịn được, lại hung hăng hôn sâu hồi lâu.
Đám người Tô Cổ cứ như vậy bị nhốt ở ngoài cửa gần nửa giờ.
Chờ thời điểm " cha " bọn nó ra, hoàn toàn không còn bộ dáng âm khí nặng nề như vừa rồi.
Trong tay còn cầm hai viên kẹo sữa dâu tây hoàn toàn không hợp với khí chất của hắn.
Tiểu Hoa nhỏ giọng nói thầm
"Cho hai viên kẹo thì tốt rồi?"
Nếu nó tức giận, ít nhất phải mua một cái bánh kem cơ.
Không nghĩ tới hắn còn dễ dỗ hơn so với mình.
Tô Cổ lôi kéo cổ áo Tô Tiểu Hoa
"Nghĩ cái gì đấy? Đi thôi."
······
Buổi chiều.
Vì thỏa mãn yêu cầu đồng chí Tống Du Cảnh đưa ra.
Rốt cuộc, Tô Yên sau khi suy nghĩ thật lâu, quyết định mua cho hắn một cái bánh kem lớn.
Ở bệnh viện.
Bác sĩ thiên tài Tống Du Cảnh trước nay rất chuyên nghiệp, hiếm khi lại đưa ra yêu cầu muốn xin nghỉ sớm.
Tức khắc liền dẫn tới suy đoán từ bốn phương tám hướng.
"Cô nói bác sĩ Tống sao lại đột nhiên muốn về sớm?"
"Đúng vậy a, bác sĩ Tống cũng không phải là người như vậy."
"Ai nha, các cô không biết? Bác sĩ Tống hiện tại chính là người đã kết hôn, nghe nói cũng đã làm bố rồi."
"Nhất định là trở về đoàn viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639161/chuong-1187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.