Edit: Ngọc Liên
Beta: Tinh Niệm
(눈_눈) ]
Thanh âm y tá có một chút ý vị cầu xin.
Không ngừng đẩy bánh tới trước mặt Tống Du Cảnh.
Tống Du Cảnh nhìn hộp bánh quy kia, thân thể dựa vào lưng ghế.
Né tránh đụng vào hộp bánh quy.
Ở trong mắt hắn, đừng nói với hắn đó là bánh quy, chi bằng nói là một đồ vật không sạch sẽ còn chưa dùng nước sát trùng để tiêu độc thì đúng hơn.
Tống Du Cảnh tháo gang tay xuống.
Mặt vô biểu tình, im lặng không nói.
Loại tình huống này hắn đã gặp không biết bao nhiêu lần.
Hắn thậm chí không biết cô y tá này rốt cuộc từ đâu cho rằng hắn là một người thực dễ nói chuyện.
Tô Yên chớp chớp mắt, ôm hoa cùng bánh kem đứng ở cửa.
"Anh không thích ăn ngọt?"
Giọng nói cô mềm ấm vang lên.
Làm hai người trong phòng đồng loạt nhìn lại đây.
Tống Du Cảnh đứng dậy,
"Như thế nào lại tới đây?"
Tô Yên tháo khẩu trang màu đen trên mặt xuống.
Lộ ra khuôn mặt đầy vết thương.
Lực chú ý Tống Du Cảnh dừng ở trên người Tô Yên.
Gương mặt lạnh băng kia tựa hồ nhu hòa một chút.
Tô Yên đi qua.
Đem hoa hồng cùng bánh kem đều đặt ở trước mặt hắn.
Nói
"Em cho rằng anh thích ăn ngọt."
"Cho nên?"
"Cho nên liền mua bánh kem tặng anh."
Nói xong, Tô Yên ra tiếng
"Bánh kem thực quý."
Cô tới gần đến bên tai hắn
"Nếu anh không ăn, em trở về lại đưa Tiểu Hoa ăn. Không cần vứt đi."
Vừa nói Tô Yên vừa kéo lại tay hắn.
Đây chính là bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639139/chuong-1165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.