Edit: Minh Anh
Beta: Tinh Niệm
Nàng không đứng dậy, mà là ôm hắn.
Lại ngủ thêm một lúc.
Tiểu Hoa
"Ký chủ, sau lúc chị ngủ chưa đến một canh giờ, chị đã bị đại nhân Hoa Vô Khuynh trộm ôm đến nơi này."
Tô Yên lên tiếng
"Ừ"
Xem như đã biết.
Chờ đến lúc Tô Yên tỉnh lại lần thứ hai, Hoa Vô Khuynh cũng tỉnh.
Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn, vừa vặn Hoa Vô Khuynh cúi đầu nhìn nàng.
Thế cho nên hai người nhìn nhau.
Vô cùng yên tĩnh.
Rất nhanh, vẫn là Tô Yên lên tiếng
"Đây không phải là phòng của em."
Hoa Vô Khuynh không nói lời nào.
Chỉ ôm nàng, nhắm hai mắt lại.
Một dáng vẻ không muốn nói về vấn đề này cùng nàng.
Sắc mặt lại không có biểu tình gì.
Giống cái đầu gỗ, vẫn không nhúc nhích.
Tô Yên tới gần hắn, sau đó hỏi
"Cho nên về sau, em cùng chàng ngủ ở căn phòng này sao?"
Nàng vừa hỏi, Hoa Vô Khuynh lập tức mở mắt.
Còn tưởng rằng nàng muốn chất vấn hắn.
Hắn chưa nghĩ ra lý do.
Cũng không muốn làm nàng tức giận.
Hình như, chuyện này phát triển so với tưởng tượng của mình không giống nhau.
Nàng đợi một lúc lâu, mới nghe được hắn nói một tiếng
"Ừ"
Sau đó, Tô Yên liền nhắm mắt lại, ôm hắn ngủ tiếp một lúc.
Chờ đến lúc tỉnh lại lần nữa, sắc trời đã sáng, sắp đến giữa trưa.
Cuối cùng, hai người rời giường.
Tô Yên ngồi ở mép giường, nhìn Hoa Vô Khuynh tự mặc quần áo.
Tuy rằng hắn mặc rất chậm, nhưng bộ dáng rất nghiêm túc.
Chờ đến lúc hắn mặc xong.Lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639091/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.