Edit: Diệc Linh
Beta: Tinh Niệm
Tiểu Hồng thực tức giận, nhưng nó lại cảm thấy Cổ Vương nói được thì làm được.
Kết quả là bắt đầu cân nhắc, lần sau nhìn thấy Cổ Hi phải làm thế nào mới có thể đánh hắn tơi bời một trận.
Nghĩ nghĩ, lại nhớ tới lúc còn nhỏ bị Cổ Hi đánh.
Thân rắn run run một chút.
"Tê tê tê tê tê?"
Ta về sau nhìn thấy hắn liền chạy được không?
Tô Cổ dừng lại, nhìn Tiểu Hồng.
Hắn vốn chỉ muốn giáo huấn giáo huấn con rắn ngu ngốc này một chút.
Còn chạy? Một con rắn lớn như ngươi, đánh cái tên Cổ Hi kia còn không phải dễ ợt?
Có cái gì mà sợ.
Nhưng Tiểu Hồng hình như thật sự rất sợ Cổ Hi kia.
Lời nói tới miệng, Tô Cổ không có nói ra.
"Nhìn thấy hắn, đánh hắn là được. Khi nào ngươi sắp thua, ta sẽ giúp ngươi cùng nhau đánh hắn."
Tiểu Hồng nghe được lời này, sợ hãi trong lòng cũng biến mất.
"Tê tê tê tê tê"
Được a, được a.
Nói xong, Tiểu Hồng lại hỏi.
"Tê tê tê tê tê?"
Lỡ như ngươi không ở đó thì làm sao bây giờ?
"Ta rất nhanh sẽ xuất hiện."
"Tê tê tê tê tê?"
Ngươi bảo đảm?
"Ân"
Nghe lời này, Tiểu Hồng rốt cuộc yên tâm.
Về sau nó không bao giờ sợ Cổ Hi nữa.
Thấy hắn một lần, đánh hắn một lần.
Một xà một người, dọc theo hoàng hôn đi về phía khách điếm.
Vừa đi, Cổ Vương vừa lên tiếng hỏi.
"Cổ Hi kia, lúc trước khi dễ ngươi như thế nào?"
Tiểu Hồng cuộn tròn thành một khối, khẩu khí giảm xuống.
"Tê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639080/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.