Edit: Trịnh Sinn
Beta: Tinh Niệm
Thực mau, trên bàn Tô Yên tương thịt bò cùng mì Dương Xuân đã được dọn lên bàn.
Lão bản cười nói
"Nhị vị từ từ dùng, nước trà không đủ thì có thể lấy thêm."
Tô Yên gật đầu đồng ý.
Cứ ngỡ rằng, chỉ là ở chỗ này ăn một bữa cơm sẽ không phát sinh đại sự gì.
Nhưng mới vừa ăn chưa được hai miếng.
Liền nghe được một thanh âm nữ tử
"Các chủ, chúng ta ở chỗ này nghỉ ngơi sao?"
Nhìn lại, chỉ thấy một cái kiệu tám người nâng.
Tất cả đều là nữ tử nâng.
Mà cỗ kiệu kia được lụa mỏng che lại, gió thổi qua, bốn phương tám hướng chớp động, liền nhìn thấy người ngồi bên trong kiệu.
Là một nữ tử, mặc một thân bạch y, trên mặt đeo khăn lụa, bộ dáng thần bí.
Nữ nhân trên kiệu nhìn về phía tiểu quán, ánh mắt đảo qua trên người Diệp Tinh.
Ra tiếng
"Được."
Thanh âm thanh lãnh vang lên.
Cỗ kiệu dừng lại.
Nữ nhân từ trên kiệu đi xuống tới.
Chỉ có nàng ta cùng với cô gái lúc nãy lên tiếng hỏi là đi về phía bên này.
Những người nâng kiệu còn lại đều ở dưới tàng cây đứng nghỉ tạm.
Nữ tử bạch y che mặt ngồi xuống trước một cái bàn.
Mà vị trí này vừa đúng gần bàn Tô Yên.
Một hương vị hoa cỏ ập vào trước mặt.
Nhàn nhạt, rất dễ ngửi, không làm người thấy phản cảm.
Tô Yên không có phản ứng gì.Trái lại Tô Cổ, một bàn tay bưng kín mặt mình, nhân tiện xê dịch đem ghế sang bên cạnh.
Hắn thật ra không có ý gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639064/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.