Edit: Lan Anh
Beta: Tinh Niệm
Lại nói một bên khác, Tô Yên cùng Phong Chỉ đi hướng thanh lâu.
Hiện giờ, bên ngoài sắc trời đã chuyển đen.
Hai người đi vào chốn phong hoa tuyết nguyệt này.
Còn chưa tới được trước cửa Xuân Mãn Lâu, đã nghe thấy âm thanh hờn dỗi của các cô nương
"Gia, người như thế nào bây giờ mới đến, người ta đã chờ gia từ rất lâu rồi a."
"Gia, rượu của ngài rơi vào quần áo của nô gia, ngài muốn bồi nô gia thay quần áo không a~."
"Công tử, ngài đáng ghét ~"
Từng nhóm âm thanh của nữ tử cùng với mùi son phấn ngập tràn nơi đây.
Tô Yên cùng Phong Chỉ đi vào Xuân Mãn Lâu.
Tô Yên rất bình tĩnh.
Dù sao đây cũng không phải là lần đầu nàng đến thanh lâu.
Nhưng Phong Chỉ lại kích động không thôi.
Hết nhìn trái rồi lại nhìn phải.
Hận không thể lập tức đi vào, cẩn thận nhìn xem bên trong rốt cuộc như thế nào.
Hai người đứng ở cửa nửa ngày, Phong Chỉ mới nghi hoặc
"Ai? Tại sao các cô nương kia lại không đến tiếp đón hai ta?"
Hai tiểu tử mi thanh mục tú mới trải sự đời.
Sau khi đánh giá, các nàng ta cảm thấy không giống người có tiền nên cũng lười ứng phó.
Tô Yên ra tiếng
"Cô lấy ra một trăm lượng ngân phiếu, đưa cho một vị cô nương."
Phong Chỉ nghe, gật gật đầu.
Sau đó tìm nửa ngày.
Cuối cùng móc ra một xấp một ngàn lượng tiền giấy.
"Làm sao bây giờ? Trong tay ta thấp nhất là một ngàn lượng."
Nhưng mà, Phong Chỉ vẫn rất hưng phấn đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639048/chuong-1075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.