Edit: Lan Anh
Beta: Tinh Niệm
Tô Yên không chú ý đến một màn này, cho nên đem đống bạc vụn kia đưa cho Tô Cổ
"Nếu ở chỗ này thấy nhàm chán, thì có thể dẫn hắn đi dạo chợ."
Tô Cổ nhìn qua đống bạc.
Được rồi, thế này mới có chút hấp dẫn.
Hắn chỉ là được nhìn thấy người khác tiêu tiền mua đồ vật, còn chính mình chưa được trải nghiệm qua.
Nhưng Tô Cổ nghĩ đến một màn phát sinh vào chiều nay, hắn nhíu mày nói
"Nếu hắn nhất định phải đi tìm chị thì phải làm sao bây giờ? Ta có thể đánh gãy chân hắn chứ?"
Tô Yên ra tiếng
"Không thể"
Nói xong, nàng không yên tâm liền bổ sung thêm một câu
"Ta muốn hắn hoàn hảo nguyên vẹn không chút tổn hại."
Tô Cổ nói thẳng không cố kỵ
"Yên Yên thật bất công."
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát
"Hình như thế."
Tô Cổ nghe thấy đáp án như vậy, hừ lạnh một tiếng.
Thực sự không nghĩ Yên Yên sẽ phản ứng như vậy.
Đang nói chuyện thì Phong Chỉ gõ cửa
"Tô Yên, đi thôi, ta thu thập xong rồi."
"Được"
Tô Yên lên tiếng
Trước khi đi, hết sức dặn dò một câu
"Trông chừng hắn."
Nói xong, Tô Yên liền rời đi.
Sau đó, trong phòng chỉ còn Hoa Vô Khuynh, Tô Cổ và một con rắn héo héo.
Hoa Vô Khuynh đợi trong chốc lát, không có nghe được tiếng Tô Yên trò chuyện.
Trong lòng liền biết nàng đã rời đi.
Nhưng lại chưa từ bỏ ý định nhỏ giọng kêu
"Yên Yên?"Đương nhiên không có ai trả lời hắn.
Mở to mắt, liền thấy được Tô Cổ ngồi trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639047/chuong-1074.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.