Edit: Tinh Niệm
Tô Yên chờ kia hai tên vạm vỡ kia rời đi, nhìn theo phương hướng bọn họ đi đến.
Chỗ kia hình như có căn phòng tối.
Cửa phòng bị người cài gỗ ở bên ngoài.
Nàng duỗi tay, lấy khúc gỗ kia ra.
Đẩy ra cửa phòng.
Sau đó một đạo kiếm quang hiện lên.
Tô Yên giơ tay.
Lạch cạch một tiếng, trực tiếp bẻ gãy thanh kiếm kia.
"Ngươi!!"
Người nọ ngốc lăng ở đàng kia.
Nương ánh trăng, Tô Yên mới thấy rõ bóng dáng đó.
Là Phong Chỉ.
Mà Phong Chỉ tay cầm thanh kiếm bị gãy, vẫn chưa kịp hồi thần.
Không phải kinh ngạc khi thấy Tô Yên xuất hiện ở chỗ này, mà là khiếp sợ vì Tô Yên mới giơ tay đã dễ dàng bẻ gãy kiếm của mình!!
Tô Yên mở miệng
"Có lẽ là lúc trước cùng người Phi Yến tông đánh nhau, kiếm đã hư hao, cho nên mới dễ dàng bị ta bẻ gãy."
Phong Chỉ bán tín bán nghi
"Là như thế sao?"
Tô Yên không có trả lời.
Mở miệng
"Sao cô lại ở chỗ này?"
Phong Chỉ hoạt động bả vai một chút.
"Bị người phát hiện, vì tránh hấp dẫn thêm nhiều chú ý, nên để cho hai người kia trói lại rồi dẫn vào phòng tối này."
Sau đó, thừa dịp kia hai người rời đi, nàng cởi dây thừng tính toán đi ra ngoài.
Không nghĩ tới vừa vặn gặp được Tô Yên.
Lúc này, Phong Chỉ như là nhớ tới cái gì, nói
"Đúng rồi, vừa mới nãy ta nhìn thấy trên cổ tay hai người kia cũng có hình xăm kỳ quái đó!"
Tô Yên
"Đi xem thôi."
Nói xong, hai người nhanh chóng chạy theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639034/chuong-1058.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.