Edit: Đặng Trang
Beta: Tinh Niệm
Tô Cổ vươn đầu ngón tay ra, gõ gõ lên đầu nó, cười lạnh
"Ngươi? biến thành người? Ta thấy ngươi rõ ràng bị nọc độc trong miệng chảy ngược về não rồi."
Chán không muốn nói.
Thứ này sao có thể ngốc đến thế nhỉ?
Cũng đã mấy trăm năm rồi?
Hắn đã tận tay dạy nó luyện, mà ngay cả một câu nó cũng luyện không xong.
Tô Cổ càng nghĩ càng giận, càng giận lại càng muốn đi hành hung.
Sau đó, cầm cái đuôi của Tiểu Hồng lên, xoay nó ở giữa không trung.
Tiểu Hồng
"Tê tê tê tê tê!!"
Ngươi làm gì?! Đồ xấu xa!!
Tô Cổ càng dùng sức quăng, nhàn nhạt nói
"Ta muốn xem thử có thể quăng sạch được hết nọc độc trong não ngươi hay không, để ngươi thông minh một chút."
Nọc độc có ném hết ra hay không thì không biết.
Nhưng điều duy nhất mà Tiểu Hồng biết đến là chóng mặt, buồn nôn.
"Tê tê tê tê tê ọe ~~"
Tô Cổ xách nó lên, mặt vô cảm.
Tùy tiện vứt nó ra một chỗ để nó nôn.
Sau đó quay đầu rời đi.
Chờ Tiểu Hồng nôn xong, cả thân rắn đều hỏng hết.
Trong lúc nôn mửa, Tiểu Hồng chỉ chăm chăm một ý niệm.
Nó muốn biến thành người, sau khi biến thành người nhất định phải tẩn Cổ Vương một trận.
Phải để hắn cũng nôn mửa như nó bây giờ!!
Khả năng đầu óc của đồng chí Tiểu Hồng thật sự đúng là không đủ dùng, thế cho nên nó mới quên mất, chính mình có thể biến lớn.
Có thể dùng chiếc đuôi nhanh nhạy của mình nhấc Tô Cổ lên rồi xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639033/chuong-1057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.