Editor: Đặng Trang.
Beta: Tinh Niệm
Dời tầm mắt.
"Nếu đã như vậy, không quấy rầy cha cưới vợ nữa."
Phượng Quốc Nguyên cười gật đầu
"Đi thong thả."
Hồng Dạ mặt không cảm xúc nói với Tô Yên
"Tô Yên tiểu thư, mời."
Vừa nói xong, một người bảo tiêu ở bên cạnh tiến lên thay thế.
Đẩy xe lăn chậm rãi đi ra ngoài.
Tô Yên cũng đi theo ra.
Đi đến trước xe.
Phượng Dung ngẩng đầu, nhìn bộ dáng của Tô Yên.
Dưới ánh trăng, mắt thường cũng có thể có thể thấy được sắc mặt tái nhợt của cô.
Hắn như cười như không
"Mẹ kế rất biết đánh nhau mà phải không? Tại sao lúc này lại đứng ở chỗ đó tùy ý cho người khác bắt nạt?"
Tô Yên nhìn hắn, có chút hoảng hốt.
Mãi không thể tập trung tinh thần.
Nhìn môi hắn gợi lên ý cười, lộ ra hàm răng trắng đều.
Chợt cảm thấy vết cắn ở cổ hơi hơi đau.
Phượng Dung rõ ràng cảm giác được cô đang thất thần.
Nụ cười ở khóe môi phai nhạt đi một chút.
Giống như vô tình, dò hỏi
"Mẹ kế suy nghĩ cái gì thế? Không phải là lưu luyến cha ta đấy chứ, muốn trở về làm vợ của ông ta?"
Đợi nửa ngày, Tô Yên vẫn không nói chuyện.
Hắn có hơi bực bội
"Nếu đã vậy, tôi đây sẽ không chậm trễ sự nghiệp to lớn của mẹ kế nữa."
Nói xong, xe ô tô đã hạ xuống một mặt phẳng dốc, Hồng Dạ vững vàng đẩy người lên xe.
Phượng Dung thấy cô vẫn còn ở đó thất thần.
Dời tầm mắt, mặt vô cảm nói
"Lái xe."
Hồng Dạ sửng sốt một chút.
Nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638850/chuong-874.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.