Editor: Đặng Trang.
Beta: Tinh Niệm
Người hầu đi mở cửa.
Cửa lớn vừa được mở ra.
Một đám bảo tiêu quần áo đen sì ùn ùn kéo vào.
Tây trang nghiêm chỉnh, mặt mày vô cảm, đứng thành một hàng.
Ánh mắt mọi người đều bị chuyện đột ngột phát sinh này hấp dẫn đi.
Tô Yên cũng nghiêng đầu xem, liền nhìn thấy, Hồng Dạ đẩy một chiếc xe lăn đi đến.
Phượng Dung mặc bệnh phục, ngồi ở trên xe lăn.
Đùi được che lại bằng một cái chăn trắng.
Đôi tay hắn đặt ở trên chăn, nâng đầu lên.
Đôi mắt đen nhánh đảo qua một vòng.
Ánh mắt dừng lại ở trên người Phượng Quốc Nguyên đang ngồi ở sô pha.
Phượng Dung một tay nhấc lên, một cánh tay vịn ở bên xe lăn, chống cái trán của mình.
Có chút nhàn nhã
"Hóa ra cha cũng ở chỗ này a."
So sánh với sự nhàn nhã của Phượng Dung.
Phượng Quốc Nguyên ngay lúc nhìn thấy Phượng Dung, đầu tiên là sửng sốt.
Sau đó, sắc mặt biến đổi liên tục, đôi tay giao vào nhau, sống lưng phía sau chợt căng cứng.
Nếu nói là phụ tử thân tình thì không giống, bộ dáng kia là khẩn trương phòng bị, càng nhiều chút.
Thật lâu sau, biểu tình Phượng Quốc Nguyên dần dần trở nên bình tĩnh.
Cười nhạt
"Như thế nào lại có thời gian rảnh rỗi tới chỗ này?"
Khóe môi Phượng Dung khẽ cong cong
"Tới tìm người."
Nói rồi ánh mắt hắn thoáng nhìn về phía Tô Yên.
Mà tầm mắt của Tô Yên ngay khi đối diện với Phượng Dung.
Cô theo bản năng ôm lấy túi tiền của mình.
Tiểu Hoa yên lặng nói
"Ký chủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638848/chuong-872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.