Editor: Đặng Trang.
Beta: Tinh Niệm
Mẹ Tô cố ý tăng âm lượng, thế cho nên vừa nói dứt lời, liền nghe thấy giọng nói của một người khác từ trên lầu đi xuống.
"Mày còn biết đường trở về à"
Một thiếu nữ mặc váy dài, đứng ở bậc thang.
Đôi tay ôm trước ngực, lấy tư thái khinh khỉnh từ trên cao nhìn xuống Tô Yên.
Mẹ Tô nhanh chóng nói
"Tới nào, Tiểu Yên, thật vất vả con mới về nhà một chuyến, một nhà bốn người chúng ta cuối cùng cũng có thể ăn một bữa cơm đoàn viên."
Khi nói chuyện, thần tràn đầy cao hứng.
Tô Yên gật đầu, đi đến bàn ăn.
Mẹ Tô quay đầu lại, nhìn Tô Vân Vân nói
"Vân Vân, mau kêu ba con xuống ăn cơm."
Tô Vân Vân xoay người, đi lên trên lầu.
Mẹ Tô nhìn Tô Yên vẫn cứ đứng ở trước bàn mãi không ngồi xuống, liền nói
"Nào nào nào, Tiểu Yên mau ngồi xuống đi."
Tô Yên nghe thấy lời này của bà ta, kéo ghế ra ngồi xuống.
Rất nhanh.
Cha Tô cùng với Tô Vân Vân cũng đi xuống.
Tô Vân Vân kéo cánh tay của cha Tô, không biết nói cái gì.
Trên mặt hai người đều vui vẻ tươi cười.
Tô Yên giương mắt qua đó.
Có thể nhìn ra được, quan hệ giữa hai cha con thật tốt.
Tô Vân Vân kéo ghế dựa ra
"Ba, ngồi nơi này."
Cha Tô đeo mắt kính, nhìn qua rất có học vấn.
Ông ta cười ha hả
"Vẫn là con gái của ta tốt."
Mẹ Tô ngồi xuống ở vị trí bên cạnh, ra vẻ hờn dỗi
"Vân Vân quả nhiên vẫn là thích ông hơn, nó cho tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638843/chuong-867.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.