Editor: Vio
Beta: Tinh Niệm
Rốt cuộc, vẫn là hắn nhịn không được đứng lên.
Thẳng tắp đi tới trước mặt Tô Yên.
Ánh mắt Hoa Khuynh trên dưới quét một vòng.
"Sững sờ ở đây làm gì? Không biết ngồi xuống?"
Tô Yên nhìn trái nhìn phải
"Không có chỗ ngồi."
Hoa Khuynh nhìn nàng
"Không biết tới tìm ta?"
Tô Yên cúi đầu
"Chàng không có nói với ta."
Hoa Khuynh nhìn nàng héo héo.
Hắn trầm mặc một cái chớp mắt
"Ta không nói, nàng liền không tới tìm ta?"
Tô Yên ngẩng đầu, chớp chớp mắt
"Nhỡ đâu chàng không muốn cho ta tìm chàng thì làm sao bây giờ?"
Nói xong, nàng lại cúi đầu.
"Chàng không cảm thấy ta là ân nhân cứu mạng của chàng.
Ta không có tu vi cũng không thể giúp được chàng.
Chàng không muốn ta tham gia, đến lúc đó lại tức giận, không phải lại muốn cắn ta?"
Hoa Khuynh nhìn nàng một bộ dáng héo héo, tới gần, ôm người lên
"Ta khi nào không nhận? Mấy ngày nay, nàng đây là nhớ kỹ việc ta cắn nàng, cố ý muốn trả thù?"
Tô Yên ngẩng đầu nhìn hắn
"Là chàng nói không muốn ta cứu, còn không phải là không muốn thừa nhận sao."
Hoa Khuynh nhìn nàng, đây là đang giận hắn?
Oán hắn ngày ấy nói lời kia?
Nếu là thay thành người khác, không chừng hắn đã sớm một chưởng đánh chết.
Chính là nhìn nàng ở chỗ này bắt lấy không bỏ, hắn thế nhưng cảm thấy, mấy ngày nay giận dữ trong lòng bị ném tan.
Hắn dán bên tai Tô Yên
"Ân nhân vĩnh viễn là ân nhân." Thanh âm trầm thấp mà dụ hoặc.
Tô Yên liếc hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638712/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.