Editor: Vio
Beta: Tinh Niệm
Hoa Khuynh buộc nàng ngẩng đầu đối diện cùng mình.
Ý cười trên khóe môi hắn càng ngày càng đậm, ánh mắt lại càng thêm sởn tóc gáy.
"Nàng lặp lại lần nữa. Đường ai nấy đi?"
Tô Yên mím môi
"Chàng không thể không nói lý như vậy."
Nàng tức giận nửa ngày, cũng chỉ nói ra một câu không có chút tàn nhẫn nào như thế.
Hoa Khuynh nhìn nàng, ôm người vào trong ngực, một chút một chút tới gần
"Ta không nói lý? Ta thấy chính là nàng không phân rõ phải trái."
Tô Yên mím môi càng ngày càng chặt.
Nàng không có tu vi, tránh cũng tránh không được.
Hiện giờ mới thật là người là dao thớt, mình là cá.
Hoa Khuynh gật đầu, dán bên tai nàng
"Về sau lại lần nữa nói đường ai nấy đi, ta liền khiến cho nàng biết thế nào là đau khổ."
Tô Yên cúi đầu, vẫn luôn im lặng chưa nói chuyện.
Hắn cởi áo ngoài, bọc lấy người, che đậy kín mít.
Bế ngang nàng lên, dựa vào đường cũ mà đi về.
....
Ba ngày sau, bọn họ vẫn luôn sinh hoạt ở trong thôn.
Chỉ là không khí giữa hai người, lại có chút không giống lúc trước.
Tô Yên cúi đầu, yên lặng ăn cơm.
Nàng ăn cơm thực quy củ, một bàn tay đỡ chén, một bên dùng chiếc đũa gắp đồ ăn.
Hoa Khuynh không ở chỗ này, chỉ có một mình nàng.
Thực mau, bên ngoài có tiếng gõ cửa.
"Tô Yên cô nương."
Là thanh âm Thánh Nhu.
Tô Yên đứng lên, đi qua mở cửa.
Thánh Nhu lộ ra ý cười hiền lành
"Tô Yên cô nương, cô đang ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638711/chuong-737.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.