Editor: Đặng Trang.
Beta: Tinh Niệm
Nàng duỗi tay, nhân lúc ý thức còn có thể miễn cưỡng kiên trì, kéo lấy tay áo Hoa Khuynh.
Hoa Khuynh dừng lại, cúi đầu nhìn ống tay áo mình.
Chỗ đó đang bị lôi kéo, gắt gao nắm chặt.
Hắn bách độc bất xâm, độc chướng này không thể gây tổn thương cho hắn.
Hắn không cự tuyệt, cũng không đón nhận, vẫn như cũ duy trì tốc độ ban đầu đi về phía trước.
Lúc đi đến chỗ có sương mù tập trung nhiều nhất.
Tô Yên nhắm mắt lại, lảo đảo vài bước, cả người đập về phía sau lưng hắn.
Hoa Khuynh quay đầu, nhìn Tô Yên lắc lư muốn ngã.
Hắn sắc mặt lạnh nhạt, con ngươi đen nhánh không chút cảm xúc.
Hắn nhéo cằm nàng, dán gần tới tai nàng, nói
"Vì sao cứu ta? Mục đích tiếp cận ta là cái gì? Hử?"
Hắn nói rồi nói, ngữ khí bỡn cợt như có như không.
Đầu Tô Yên hỗn độn, chậm rì rì đáp
"Đơn giản chỉ muốn cứu chàng."
Dứt lời, Tiểu Hoa trong đầu nhắc nhở:
"Ký chủ, tỉnh tỉnh, ký chủ, mau mau tỉnh!!"
Giọng nói của Tiểu Hoa so với bình thường lớn hơn không ít.
"A..."
Nàng cau mày khẽ kêu, đầu dựa vào trong lồng ngực Hoa Khuynh.
Lẩm bẩm: "Thật phiền."
Nhưng mà hiện tại, nàng bắt đầu dần tỉnh táo lại.
Đôi mắt mở to, cảm giác được có một bàn tay không ngừng vuốt ve cần cổ của mình.
Không rời vị trí động mạch chủ, chỉ cần dùng lực một chút, có thể lấy mạng nàng trong nháy mắt.
Trong đầu, Tiểu Hoa khẩn trương lên tiếng
"Ký chủ, tỉnh táo lại, bây giờ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638691/chuong-718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.