Edit: Tinh Niệm
Hắn nói
"Có thể để cho ám vệ đi lấy."
Tô Yên lắc đầu
"Ám vệ tìm không thấy, hơn nữa, ta cũng không biết nơi đó gọi là gì."
Chỉ có nàng đi, mới có thể hái xuống.
Bên ngoài bóng đêm nồng đậm, ánh trăng xuyên thấu qua cửa sổ chiếu xạ tiến vào.
Ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào hai người.
Hồi lâu sau, Vũ Văn Húc thanh âm khàn khàn
"Năm ngày, nhất định nàng phải quay về."
Tô Yên cẩn thận tính tính thời gian, năm ngày... chắc là có thể đi?
Cuối cùng gật đầu.
"Được."
Rốt cuộc, hai người thương lượng xong, Tô Yên lúc này mới rời đi.
Chờ đến khi nàng rời đi thật lâu sau.
Người trên giường nhìn qua như ngủ say lại mở mắt.
Trong mắt thanh minh, không có một tia buồn ngủ.
Cứ thế, hắn trợn tròn mắt đến bình minh.
Một ngày lại một ngày qua đi.
Trong năm ngày này, vương phủ người đến người đi nối liền không dứt.
Các quan viên triều đình, cơ hồ là ngày ngày chạy tới trong vương phủ.
Vì cái gì?
Vương gia nói, tân đế đăng cơ sắp tới, hết thảy mọi việc đều cần phải nhanh chóng tiến hành.
Không chỉ như thế, thậm chí lũ lụt Tây Nam, phía đông nạn hạn hán cũng ngày ngày cần bàn luận giải quyết, đều tới hội báo với Vương gia, mời ngài định đoạt.
Năm ngày gian này, Sa Vân quốc Tam điện hạ Hiên Viên Thanh cũng từng tới đây.
Nói là phải biểu đạt xin lỗi với Tô Yên cô nương.
Còn cố ý chuẩn bị hậu lễ.
Thậm chí còn mang đến một ít điểm tâm đặc sắc nổi danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638489/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.