Hắn dừng động tác lại, sau đó liền cười với Tô Yên đứng ở bên cạnh.
Phát hiện nàng còn nhìn chằm chằm cái túi này.
Hắn có chút mềm lòng, giải thích nói
"Cô nương, nó là rắn độc, nếu thả nó ra nó sẽ cắn người, hơn nữa sẽ thực nguy hiểm."
Hắn hảo tâm giải thích một phen.
Tô Yên vẫn nói
"Có thể trả lại nó cho ta không?"
Hiên Viên Thanh dở khóc dở cười.
Chỉ cảm thấy cô nương này thật đúng là tâm địa thiện lương a, thật là hiếm thấy.
Hiên Viên Thanh vì nàng suy nghĩ, rốt cuộc nghiêm túc nói
"Để đảm bảo nàng không gặp nguy hiểm, nếu nàng thật sự muốn, ta chỉ có thể nhổ răng nọc nó đi, như vậy mới có thể chắc chắn nó sẽ không gây nguy hiểm tới nàng."
Tô Yên nhìn hắn.
Chỉ cảm thấy người này có phải nghe không hiểu lời nàng nói hay không.
Nàng đã biểu đạt rất rõ ràng mà.
Đây là rắn của nàng, nàng muốn lấy nó về.
Hoặc là đưa, hoặc là không đưa.
Vì cái gì luôn nói lời không thể hiểu được, cái gì mà bảo hộ tính mạng nàng an toàn.
Chẳng lẽ là nàng nói không đủ rõ ràng?
Kết quả là, Tô Yên lại lần nữa nói.
"Đây là rắn của ta, nó sẽ không thương tổn ta."
Hiên Viên Thanh thấy nàng nói nghiêm túc như vậy.
Bán tín bán nghi
"Thật sự?"
Tô Yên gật đầu
"Đương nhiên"
"Vậy nó là loại rắn độc gì?"
Tô Yên liếc cái túi kia một cái.
"Không biết."
Nàng trả lời nhanh gọn, lại khiến Hiên Viên Thanh cười lên, trong mắt hiện lên một tia ánh sáng
"Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638484/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.