Nó mới vừa há miệng, một khối gạch đã ném lại đây.
Cũng may nó phản ứng mau, co rụt thân mình lại lăn sang một bên.
Mà ngay lúc này, bỗng nhiên một cái túi từ phía trên chụp xuống, giây tiếp theo, trước mắt tối sầm...
Sau đó, Tiểu Hồng đã bị cất vào trong túi vải thô ngốc rồi.
Nó còn có thể nghe thấy một giọng nam tử an ủi
"Chớ có sợ, nó sẽ không cắn người."
Tiểu Hồng
"......"
Mà người nói chuyện này, đúng là khách tới vương phủ, Hiên Viên Thanh.
Lúc nãy hắn đang muốn rời đi.
Không nghĩ tới sẽ đột nhiên gặp được một con rắn độc cực phẩm.
Hoa văn đỏ đen, đầu tam giác bẹp, vừa thấy đã biết là có độc tính lợi hại.
Sa Vân quốc hàng năm mưa to, khí hậu ẩm ướt, là thiên đường của độc vật.
Hắn đã sớm ra ngoài đi lang bạt qua.
Biện pháp phòng thân như bắt rắn độc cũng đã phi thường thuần thục.
Hiện giờ, chỉ là thuận tay cứu tỳ nữ kinh hoảng thất thố.
Tô Yên nghe được tiếng gào, liền biết là Tiểu Hồng vừa mới chạy ra đã kinh hách đến những người khác.
Đứng lên, liền nhìn thấy Tiểu Hồng đồng chí ngốc nghếch đã bị người bắt lấy, còn bị buộc vào trong túi.
Tô Yên khẽ nhíu mày, thực nghiêm túc lại nghiêm túc.
Tiểu Hoa vội vàng ra tiếng
"Ký chủ, không có việc gì, Tiểu Hồng không chết, cục đá kia không có đánh trúng nó."
Tô Yên lắc đầu, tỏ vẻ việc mình lo lắng không phải cái này.
Sau đó nhỏ giọng nói
"Ta nhớ rõ, nó là một con rắn độc. Vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638483/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.